Chưa ăn hết món bạch tuộc viên, Lâm Linh đã nhận được tin nhắn từ La Chiêu: "Sáng nay Lộ Hàn Xuyên đã về Giang Ninh, tối nay anh sẽ đến thăm cậu ấy, em có muốn đi không?"
—
Lâm Linh đã mua xong quà, tất nhiên là sẽ đi. Hai người quyết định thời gian xong, Lâm Linh mới cầm đồ về nhà.
Đúng 5 giờ chiều, La Chiêu đến đón Lâm Linh, bọn họ cùng nhau đến căn nhà Lộ Hàn Xuyên ở. Vì Lộ Hàn Xuyên bị thương, không muốn giáo sư Quách biết, nên anh không về khu nhà ở Đại học Giang Ninh dưỡng thương.
"Lại còn mang quà nữa, khách sáo như vậy!" Người mở cửa là Ngô Thành.
La Chiêu cũng quen anh áy, nói chuyện tự nhiên: "Họ hàng ở quê gửi cho tôi không ít thịt hun khói, tôi ăn không hết, nên mang một ít qua, cũng mua thêm vài loại trái cây, đều không phải đồ quý giá gì."
Lộ Hàn Xuyên cũng đi ra, trên người anh đang thắt một chiếc tạp dề, mặc áo phông ngắn tay và quần thể thao rộng, vẻ mặt đã hồi phục như bình thường.
La Chiêu thấy anh xuất hiện, quan sát kỹ lưỡng, "Nhìn cũng ổn, có thể đi lại rồi à?"
"Không có chuyện gì lớn, chỉ là vài vết thương nhỏ, vào đi." Rõ ràng Lộ Hàn Xuyên không muốn nói nhiều về vết thương của mình.
Tuy La Chiêu rất tò mò, nhưng anh ấy biết đâu là chuyện nên hỏi và đâu là không nên hỏi. Anh ấy cười cười, cúi đầu, cùng Lâm Linh thay dép.
"Lộ đội, chúc mừng anh đã hồi phục,em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-tran-bao-pha-an/3602159/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.