Sáng hôm sau, Lâm Khánh Đông lái xe đưa hai chị em đến trường, ông nhìn thấy Lâm Linh an toàn bước vào cổng trường, lúc này mới yên tâm rời đi.
Lâm Linh lên tầng bốn, suốt dọc đường Lâm Giảo vẫn luôn kéo tay cô. Lên lầu càng cẩn thận hơn, giống như đang dìu một bà lão yếu ớt.
Lên đến tầng bốn, Lâm Giảo đưa cô vào lớp tám, mới tiếp tục lên lầu năm đến lớp một của mình.
Trong lớp tám thoang thoảng mùi gia vị mì ăn liền, mùi này từ chỗ Hồ Dương truyền đến. Cậu ta cầm chiếc cốc sứ cũ kỹ đã sứt mẻ, đang vớt mì ăn liền từ trong cốc ra ăn. Bên cạnh cậu ta còn chen chúc vài người, đang tranh giành mì ăn liền với cậu ta. Cũng không phải là thứ gì ngon lắm, nhưng mấy người lại sôi nổi tranh nhau ăn.
Thấy Lâm Linh đi tới, Hồ Dương vội vàng bảo mọi người nhường chỗ cho cô.
Lâm Linh đặt cặp sách xuống, chuẩn bị ngồi xuống. Một giây khi ngồi xuống, ghế bắt đầu lắc, hình như bị hư rồi.
Lâm Linh cảm thấy không ổn, lập tức đứng dậy.
Sự cố bất ngờ khiến Hồ Dương kinh ngạc, cậu ta ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào chiếc ghế của Lâm Linh, đưa tay nhổ một chiếc chân ghế lỏng lẻo.
"Vừa nãy tôi còn ngồi được, sao lại hỏng rồi?" Một nam sinh sờ gáy, vẻ mặt khó hiểu.
Hồ Dương đẩy cốc trà lớn, nói: "Chắc chắn là do cậu quá béo."
Nam sinh kia cảm thấy không thể nào, phản bác: "Tôi chỉ hơn 80kg, có béo đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-tran-bao-pha-an/3601890/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.