"Được rồi, lúc này chắc đám đệ tử cũng xây dựng được vài gian phòng rồi, về đó nghỉ tạm trước đã!"
La Sinh thu thập tâm tình, khoát tay nói.
Bảy người cũng lộ vẻ phức tạp nhưng dù không nỡ thì cũng không có cách nào.
Hắc Dung bồng Tiểu Thanh Trúc cùng mấy vị Thái thượng hộ pháp, bát đại hung thú đồng loạt phóng về hướng cứ điểm tạm thời.
Chưa đi được bao xa, đột nhiên một tiếng sấm rền vang khiến tất cả đều giật mình.
Huyết Vân vừa tán đi Hắc Vân lại ùn ùn kéo tới.
Chỉ trong chốc lát trong phạm vi ngàn dặm Thiên Địa đều bị màn đêm bao phủ.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Một tia chớp thô to như đại thụ vạch phá bầu trời chiếu rọi màn đêm sáng như ban ngày.
Trần Thương run rẩy mở miệng:
"Vẫn còn sao?"
"Hình như không phải, chúng ta đều không nằm trong phạm vi lôi kiếp, nên nó cũng không phải vì Thiếu Giáo chủ mà tới!" La Sinh sắc mặt ngưng trọng, hắn cũng không hiểu rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.
Tám hung thú yên lặng không nói, bọn chúng dõi mắt quan sát thật kĩ, cuối cùng cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Hai đợt Thiên Diệt đều đã kết thúc, kiếp vân cũng đã tán đi, bây giờ không phải Thiên Diệt mà là Thiên Phạt!
Mà đối tượng ứng kiếp lại chính là cái pháp bảo kì dị kia!
"Đi mau, đừng dừng lại, cách càng xa càng tốt!" Nhân Xà ngưng trọng nói.
"Được!"
Tám thú do có thương thế trong người nên không có cách nào xé mở không gian nên tất cả đều sử xuất hết toàn lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-toan-nang-phu-than/477566/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.