Ngước mắt nhìn đám Yêu Tộc bản thổ dần đi xa, Hoàng Trùng Tộc Thiếu Chủ ánh mắt lấp loé không biết đang đánh chủ ý gì.
Một lúc sau hắn mới cười cười mở miệng:
"Mộc Linh Tộc các vị đạo hữu, hiện nay chúng ta đều cùng cột chung trên một chiếc thuyền đều vì Yêu Vương hiệu mệnh, Đông Hoang tuy có nguy hiểm nhất định nhưng chưa chắc đã không phải một phen cơ duyên tạo hoá. Chúng ta tạm thời bỏ qua hiềm khích cùng đến thăm dò một phen, được chứ?"
Mộc Hà cùng Mộc Vân hai vị dẫn đội của Mộc Linh Tộc cũng lâm vào trầm tư suy nghĩ, mà đám tộc nhân bên dưới chỉ đưa ánh mắt thăm hỏi, bộ dáng thiên lôi sai đâu đánh đó.
Lúc này, Mộc Hà ít nói đột nhiên nhíu mày mở miệng truyền âm:
"Mộc Vân, tỷ có cảm giác thấy một luồng khí tức quen thuộc không?"
Người sau nghe vậy lông mày không để lại dấu vết khẽ nhíu một cái, rất nhanh liền khôi phục lại bình thường.
Nàng biết muội muội trời sinh linh giác nhạy bén, có thể cảm thụ được một số thứ người khác không cách nào cảm nhận, nàng đã nói vậy có lẽ không sai a.
"Muội xác định?"
"Ta cũng không rõ ràng, chỉ là từ trên thân đám Yêu Tộc bản thổ kia... không, là vị nữ yêu đó, ta cảm nhận được một luồng khí tức mỏng manh nhưng cũng không nhớ đã gặp qua ở đâu!" Mộc Vân có chút không xác định nói.
Nếu Lục Huy ở đây nhất định sẽ rất tán thưởng, linh giác của vị cô nương này thật tốt a, cho dù nguyên thân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-toan-nang-phu-than/477549/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.