Tiểu hồ ly đột nhiên khẽ đờ người ra, hai mắt vô thần mang theo một tia mù mịt.
Thời gian dần trôi, ánh mắt nàng càng lúc càng sáng tỏ, một khắc trôi qua, đôi mắt linh động lúng liếng toả ra hào quang cơ trí.
Lục Huy thấy vậy cũng thở phào một hơi, vô ý thức đưa tay lau mấy giọt mồ hôi không biết đổ ra từ lúc nào.
Hắn nở nụ cười rạng rỡ, đây là thành công rồi a!
Tuy không biết quá trình như thế nào nhưng kết quả ổn thoả là tốt rồi.
Cũng nên đặt cho nàng một cái tên mới, không thể gọi Hồ Cửu Nhi đi?
Ừm, họ thì theo họ của ta còn lấy tên là Hồ trong Hồ ly đi, gọi Lục Hồ!
Mà linh trí đã khai mở, có lẽ nàng đã có thể giao tiếp được rồi a?
" Tiểu Hồ, con cảm thấy thế nào rồi?" Lục Huy mở miệng hỏi thăm, hắn cũng không dùng cái tên cũ Hồ Cửu Nhi của nàng, ừm, gọi Lục Hồ đi!
Tiểu Hồ Ly nghe vậy khẽ ngước đầu nhỏ, nghiêng nghiêng đánh giá rồi nhảy phắt từ tảng đá lên vai hắn, lè lưỡi liếm má hắn vô cùng thân mật.
Theo đó một đạo thần niệm yếu ớt cũng truyền vào trong đầu Lục Huy:
" Con...con rất...ổn, cảm...cảm ơn...phụ...phụ thân!"
Đó là giọng một bé gái, khác hẳn với chất giọng cũ thành thục của Hồ Cửu Nhi, đây quả thật là hai người khác nhau.
" Ổn thì tốt, con mới khai mở linh trí, cố gắng nghỉ ngơi củng cố lại lần nữa đi a!"
" Vâng..."
Xem ra hệ thống nói không sai, Tố Hồn Đan cũng chỉ có công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-toan-nang-phu-than/477526/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.