Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy Lục Huy qua đây, Mộc Linh Tộc trưởng nở nụ cười hoà ái:
"Là ngươi a khách nhân! Ngồi đi! Ta cũng vừa nghe Tiểu Hà nhắc tới ngươi rồi!"
"Sao hả? Thương thế ổn cả chứ?" Vừa hỏi lão vừa khẽ liếc mắt đánh giá Lục Huy, thầm nghĩ với thương thế của hắn đã qua mấy ngày hẳn sẽ hồi phục đến ba thành a.
Nhưng ngay sau đó hắn lại khẽ kinh ngạc, thương thế của nhân loại này thế mà tốt?
Tốc độ hồi phục thật khủng bố a!
Lục Huy cũng mặc kệ lão đánh giá, dù sao mình cũng sắp đi, nếu ngụy trang vẫn bị thương rời đi có khi lại tỏ ra mình không hứng thú với đạo đãi khách của Mộc Linh Tộc.
Hắn rất có hảo cảm, cũng không muốn để lại ấn tượng xấu cho tộc đàn này.
Nhưng mà lão tộc trưởng này nhìn thì đơn giản nhưng tu vi cũng không kém a, ít nhất cũng ngang bằng mình, vậy cái tên Thiên Mục Thiềm kia chẳng phải càng thêm khủng bố sao?
May mắn trước lúc đến đây đã phong ấn bớt tu vi, nếu không nhỡ đâu hắn đem mình báo cho con cóc đó thì phiền phức.
Đi ra ngoài tâm phòng người không thể không có a!
Trong lòng cấp tốc suy tư nhưng mặt ngoài hắn vẫn bất động thanh sắc, cư xử như thường.
"Lần này phải đa tạ Mộc Hà tiên tử cùng Mộc Vân tiên tử đã tương cứu, cũng đa tạ Tộc trưởng đã cho ta cư ngụ thời gian qua, nếu không ta cũng không biết số phận mình cùng nàng sẽ như thế nào!" Lục Huy khách khí chắp tay lộ ra vẻ mặt cảm kích.
Hắn cũng không quên lôi Hồ Cửu Nhi vào, diễn vai cặp đôi uyên ương mệnh khổ.
Hồ Cửu Nhi ngu ngơ không biết 'thân thể' mình đã bị Lục Huy lợi dụng, chỉ mở hai mắt to tròn hiếu kì đánh giá mọi thứ xung quanh.
Mà Mộc Linh Tộc trưởng thấy vậy chỉ khẽ thở dài:
" Không dám nhận, không dám nhận, đều là công lao của hai đứa nhỏ này, chuyện của các ngươi ta cũng nghe bọn chúng nói qua, thật đáng tiếc a!"
Lục Huy trong lòng thầm cười trộm nhưng mặt ngoài lại giả đau thương:
"Chỉ cần nàng còn sống là tốt rồi, ta tin trời không tuyệt đường người, nhất định sẽ có cách!"
Mộc Hà cùng Mộc Vân hai tiểu mộc linh nghe vậy hốc mắt cũng phiếm hồng.
Nữ hài tử nha, dính đến tình yêu là dễ cảm động nhất!
Trò chuyện thêm một lúc, Lục Huy mới đứng dậy cáo từ:
— QUẢNG CÁO —
" Mộc Linh Tộc trưởng, hai vị tiên tử, cảm tạ hai các vị đã cứu giúp ta trong thời gian qua, đại ân nói không hết ta cũng không có gì để báo đáp, chỉ có thể nói sau này có gì cần giúp đỡ ta nhất định sẽ không chối từ! Thương thế đã lành ta cũng nên rời khỏi!"
Nói rồi hắn đưa cho Mộc Hà một chiếc truyền âm phù nói để tiện liên lạc, người sau cũng không chối từ.
Nói thì nói thế thôi chứ sau này rời đi, hai người cũng không có liên quan gì!
Tất nhiên nếu có cơ hội hắn vẫn sẽ báo đáp.
Lại qua một phen đưa đẩy níu kéo cuối cùng Lục Huy cũng dứt ra được.
Trước lúc đi, không biết nghĩ gì hắn quay lại nói một câu:

" Các vị, lần trước trong lúc chạy trốn ta thấy cách đây không xa hình như có dị động, nếu các vị không ngại có thể đến đó thám thính một hai."
Nói rồi hắn cấp tốc phi hành, chưa đầy một hơi thở đã biến mất khỏi tầm mắt Mộc Linh Tộc.
Bên dưới, ba người tuy chưa hiểu ra sao nhưng Tộc trưởng vẫn nhanh chóng truyền lệnh phái người đi xem xét.
Vài tốp nam Mộc Linh tay cầm vũ khí xuất phát mà đi.
.............
Cách đó vài trăm dặm, trong một góc khuất một bóng người chăm chú nhìn từng tốp Mộc Linh bay đi, hắn khẽ nở một nụ cười.
Đó chính là Lục Huy!
Hắn chỉ đem thông tin nói đại khái để tránh bị nghi ngờ, dù sao lúc đó mình bị truy sát rồi trọng thương, không rõ phương hướng a!
Hắn cũng tin bọn họ rất nhanh sẽ tìm tới.
Lục Huy nói tin tức về Giao giới thông đạo cho Mộc Linh Tộc trưởng cũng không phải xuất phát từ ý tốt gì, mà là muốn mượn tay của lão để lan truyền tin tức cho Thiên Mục Thiềm.
Hắn cũng tin chắc lão tộc trưởng đó không dám đem tin tức giấu diếm, cả tộc bọn họ đều là phụ thuộc con cóc già đó, nếu đem tin tức giấu diếm mà bị nó phát hiện kết cục sẽ rất thê thảm.
Mặc dù Mộc Linh đều thiên tính ôn hòa không thích chiến tranh nhưng trước an nguy toàn tộc lão sẽ đưa ra lựa chọn đúng đắn!
Như vậy đại quân yêu tộc sẽ nhanh chóng xâm lấn Thiên Việt đại lục a!
Lục Huy cũng không lo lắng đám yêu tộc này sẽ gây tổn hại được tới Tiểu Thanh Trúc, con bé có tám đại hung thú hộ thân, dưới huyết mạch áp chế đám con cháu này còn không quỳ gọi gia gia?
Tâm tình rất tốt, Lục Huy vừa xoa nắn tiểu hồ ly vừa thong thả phi hành.
— QUẢNG CÁO —
Ừm, tìm nơi phù hợp thả nó ra tự sinh tự diệt rồi tìm giao lộ phi thăng a!
[ Ting!
Nhiệm vụ cưỡng chế: Thu nhận Hồ Cửu Nhi làm con gái!
Vạn vật sinh linh đều bình đẳng, Cửu Vĩ Hồ vì ngươi mà bị phế, cưu mang nàng là nhiệm vụ không thể chối từ.
Con gái không cùng chủng tộc, ta sẽ đưa ngươi tới đỉnh phong!]
Một tiếng máy móc trúc trắc đột nhiên vang lên.
Hệ thống!
Nhưng mà nhiệm vụ này là cái quỷ gì a?
Vừa nghe xong Lục Huy kém chút lảo đảo, con hàng hệ thống này lại đi hố người!
Một đứa chưa xong sao, bây giờ lại bị cưỡng chế trồng thêm một đứa nữa.
Mà đứa thứ hai này lại coi như cùng lứa với hắn, có thể xưng bạn bè, ngươi nói ngươi lên làm cha của đứa còn lớn tuổi hơn mình, phù hợp sao?

Lục Huy có thể tưởng tượng ra cảnh Hồ Cửu Nhi hai má đỏ hồng, chín cái đuôi khẽ vẫy, cúi đầu hô một tiếng " ba...ba"...
Ừm, mặc dù cảm giác làm Sugar Daddy rất kích thích nhưng hắn kiên quyết từ chối.
Không nói tới Tiểu Thanh Trúc, ngay mỗi bản thân Hồ Cửu Nhi hiện tại là một phế nhân, muốn tu phục yêu đan cũng chỉ có một phần vạn khả năng a!
Mà thời gian cứu Tiểu Thanh Trúc còn không tới chín năm, đấy còn chưa tính tới biến cố đột ngột phát sinh mà hệ thống nói.
Như vậy hắn làm gì có thời gian lo nghĩ cho Hồ Cửu Nhi a!
Phải kháng nghị!
Nhưng lời chưa thốt ra...
[ Nhiệm vụ mang tính cưỡng chế, phản kháng sẽ bị xoá sổ!]
Dường như phối hợp.
Đoàng! — QUẢNG CÁO —
Giữa trời quang đột nhiên có sấm sét, bố ngay cạnh hắn ba thước doạ Lục Huy một phen run sợ.
Mẹ kiếp, sao số ta khổ thế a!
" Hệ thống, có phúc lợi gì không, ngươi cũng không thể bắt ta vừa lo cho Tiểu Thanh Trúc vừa chạy chữa cho Hồ Cửu Nhi a, nếu ngươi không cho phúc lợi ta thà chết còn hơn!"
Mặc dù lời nói cường ngạnh nhưng Lục Huy cũng không chú ý tới câu sau cùng giọng hắn có chút mềm yếu.
Con bé còn đang trông chờ ta a!
Hệ thống trầm mặc một lát, cuối cùng mới lên tiếng:
[ Gói quà phụ cấp đã được trao chuyển, mời kí chủ xem xét:
Tố Hồn Đan x1 viên: Tố hồn khai trí, chữa trị tổn thương thần hồn đến hoàn mĩ!
Cửu Chuyển Xích Dương Tán x1 lọ: Đan dược trị thương đỉnh cấp, chữa trị tổn thương kinh mạch căn cơ đến cấp độ hoàn mĩ!
Ma Hồ Tinh Huyết x1 giọt: Thượng cổ Ma Hồ sau khi ngã xuống nghe đồn đã tự thiêu đốt hết tinh huyết nhưng thế nhân không biết vẫn còn một giọt bị lưu lạc không biết tung tích. Luyện hoá hoàn toàn có thể được truyền thừa Ma Hồ.]
Phúc lợi này đúng là phong phú thật a, mấy đồ vật kia nghe qua quả thật không đơn giản.
Lên Thương thành tra xét giá cả, vừa xem xét Lục Huy kém chút tức chết.
Tố Hồn Đan: một triệu một viên.
Cửu Chuyển Xích Dương Tán: một triệu rưỡi một lọ.
Mà đến Ma Hồ Tinh Huyết càng khoa trương hơn, giá cả là ???, số lượng: hết hàng!
Ngươi cấp cho ta điểm hình tượng ba cọc ba đồng không mua được đồ gì hữu dụng, nhưng cái gói phúc lợi cho con cái lại không bao giờ kém a!
Đầu tiên là Tiểu Thanh Trúc được cấp sữa có thể thay đổi tư chất, bây giờ đến Hồ Cửu Nhi lại được hẳn ba thứ đồ siêu cấp xịn sò, một cái còn không định lượng được giá cả.
Đúng là người so với người tức chết người a!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.