Lục Huy bản thân đặt trong vực tràng của Hồ Cửu Nhi như một chiếc thuyền con trong gió bão.
Hắn thân hình cô độc lẻ loi nhưng lại sừng sững không ngã, đứng đó lại tạo cho người ta cảm giác duy ngã độc tôn, cô độc mà vững chãi.
Vực tràng của Hồ Cửu Nhi cũng đem tiểu đội kia vào phạm vi bao trùm nhưng trái lại với Lục Huy, mười hai người kia lại trong lòng kinh hãi, ngoài một vài người còn đang đau khổ chèo chống nhưng cũng không biết chống cự được bao lâu, những người còn lại người thì bị thổi bay người thì bị vết nứt không gian cho thôn phệ đến thân hình không lành lặn, mảnh đứt thân thể bay la liệt.
Trong không khí phiêu đãng một mùi huyết tinh gay mũi.
Lục Huy nhìn thấy cảnh này chỉ đành lắc đầu, hắn khẽ vươn một bàn tay ra, không để ý tới không gian đang chập chùng cùng những vết nứt không gian đen kịt đang du tẩu.
Hồ Cửu Nhi nhìn thấy cảnh này trong lòng cũng hơi nhúc nhích, nàng không né tránh nhưng hồ vĩ hư ảnh lại khẽ loé lên tiếp nhận, những tưởng hồ vĩ to lớn sẽ ngăn lại bàn tay nhỏ bé này, nhưng không...
Bàn tay xuyên qua hồ vĩ, cũng không chịu một chút lực cản nào chuẩn xác đè ép lên đỉnh đầu Hồ Cửu Nhi.
Tại trong ánh mắt kinh hãi của nàng, vực tràng như cá kình hút nước toàn bộ bị thu về cơ thể, không hề có một tia yêu lực nào thoát li ra bên ngoài, mà hiện trường khủng bố cũng khôi phục lại tĩnh lặng.
Từ lúc Hồ Cửu Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-toan-nang-phu-than/477512/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.