Chương trước
Chương sau
Trong tay Hạo Phong là một linh khí hình dáng cái bát, nhìn tuy thường thường không có gì lạ nhưng nếu để ý kĩ sẽ thấy chiếc bát lộ ra khí tức cổ xưa.
Trên thân bát còn khắc hoạ một số hắc đồ án tối nghĩa khó hiểu, bởi vậy trong cổ xưa càng lộ thêm chút hơi tà ác.
Nhưng mấy vị Hoá Thần đại năng cũng không để ý nhiều, bây giờ bọn họ chỉ nghĩ tới làm sao trốn thoát và chìm đắm trong sự vui mừng khi tuyệt vọng.
"Đây là thượng cổ linh khí Hợp Linh Bát mà ta vô tình có được trong bí cảnh, bây giờ ta không vận dụng được nhưng các ngươi chỉ cần truyền linh lực vào trong đó, khi nó đạt trạng thái bão hòa thì hãy kích hoạt phóng xuất ra, như vậy chắc chắn sẽ phá giải được màn chắn linh lực này." Tiếng Hạo lão tổ chầm chậm truyền tới, hắn ngữ khí vô cùng ôn hoà như một trưởng bối hoà ái.
" Đa tạ lão tổ chỉ điểm." Hạo Phong cũng có chút kích động, chỉ cần phá được màn chắn này, lại thêm chút thủ đoạn chắc chắn có thể chạy thoát.
Còn về lão tổ....ha ha!
Không phải đệ tử không cứu ngươi mà là ta không phá giải nổi cấm chế của Thiên Ma a, sau này chạy thoát ta chắc chắn hướng Trung Châu Thánh Địa cầu viện giúp người báo thù, còn thượng cổ linh khí này ta cũng giúp người giữ hộ a!
" Các vị, cùng nhau giúp ta một tay!" Hạo Phong hô lớn.
Huyền Lam Đạo Nhân liên tục gật đầu xưng phải, đôn đốc từ chúng đệ tử đến Thái thượng trưởng lão cùng nhau xuất lực.
Cũng không có bất kì ai phản đối mệnh lệnh này, bọn họ còn lộ ra biểu cảm trông mong, tưởng tượng chỉ sau một khắc kết giới bị phá, đồng loạt chạy ra ngoài, đến lúc đó trời cao mặc chim bay, còn về người nào có thể sống đều dựa vào thiên mệnh a!
Hạo lão tổ quan sát thu hết tất cả vào tầm mắt, ý cười trong mắt hắn càng phát ra nồng đậm!
Chỉ một chút nữa, một chút nữa thôi, kế hoạch đại thành ta lại có thể sống thêm chí ít ngàn năm a!
Lại nhìn về phía lão bằng hữu bên cạnh, hắn chỉ có thể thầm nhủ một tiếng đáng tiếc nhưng đồng thời lại có chút cảm giác ưu việt.
Khẽ lắc đầu quăng đi mấy ý nghĩ linh tinh, hắn chuyên tâm nhìn về phía bên kia.
— QUẢNG CÁO —
Hạo Phong cầm lấy Hợp Linh Bát, dẫn đầu truyền pháp lực vào bên trong.
Hợp Linh Bát tham lam đem pháp lực của hắn hấp thụ, hơi phát ra một chút thâm trầm quang mang không đáng chú ý, nó dần dần đằng không mà lên.
Những người khác thấy vậy đều hò hét, vận khởi hết sức bắt đầu truyền pháp lực.
Hợp Linh Bát hấp thu pháp lực càng ngày càng nhiều nhưng ai đến cũng không chối từ, hắc quang cũng hơi lộ ra, mấy vị đại năng dẫn đầu phát giác nhưng cũng không nghĩ nhiều, có lẽ do linh khí thượng cổ mang đặc thù đi!

Một khắc thời gian qua đi ( 15 phút),nhiều đệ tử cấp thấp sắc mặt trắng bệch lộ ra không kiên trì nổi nhưng Hợp Linh Bát vẫn không có chút ý tứ bão hoà nào.
Cao tầng thấy vậy chỉ đành trấn an:
" Các đệ tử hãy kiên trì thêm chút nữa, hai tông hợp lực rất nhanh thôi sẽ thoát khỏi nơi này, nếu ai sống sót trở về được sẽ được miễn phí đan dược tu luyện trong một năm!"
Đám đệ tử nghe vậy tinh thần đều kịch chấn, sốc lên 12 phần tinh lực.
Phải biết bọn hắn nhiều người hằng năm đều chỉ có đan dược phân phát miễn phí hạn định, còn lại đều dựa vào hấp thụ thiên địa linh khí tu luyện, như vậy hiệu suất chậm không biết bao nhiêu lần, thậm chí có người còn bỏ lỡ qua thời hoàng kim, làm tiền đồ một đời trì trệ.
Bởi vậy một năm miễn phí đan dược tu luyện quý giá không biết nhường nào, có khi nhờ cơ hội này một tiếng hót làm kinh người cũng không phải không có khả năng.
Cơ hội ngàn năm một thuở a!
Hạo lão tổ cùng mấy vị đại năng đều phát ra hài lòng nhưng tâm tư mỗi người mỗi khác.
Nửa khắc nữa qua đi, một chút cấp thấp đệ tử đã không chống đỡ được nữa, bọn họ vì linh lực khô cạn mà lung lay sắp đổ.
Vào lúc bọn họ muốn dừng tay lại đột nhiên phát hiện mình không cách nào dứt tay ra được, Hợp Linh Bát vẫn tiếp tục hút lấy linh lực của bọn họ, không chỉ vậy khi càng giãy giụa lực hút lại càng gia tăng.
— QUẢNG CÁO —
Tràng diện nhất thời lâm vào hỗn loạn, tiếng than khóc sợ hãi liên tục vang lên.
Mới đầu mấy vị cao tầng cũng không để ý, chỉ cho là các đệ tử mệt mỏi quá độ nên thân vãn.
Nhưng qua một lúc, bọn họ dần phát giác không đúng, thần niệm cấp tốc xem xét nhưng ngay tức khắc lại ngây ngẩn cả người
Bọn họ thấy cái gì?
Một đám đê giai đệ tử thân hình còm rọp như thiếu dinh dưỡng lâu ngày, người tốt hơn chút thì sắc mặt trắng bệch lung lay sắp ngã, vô số đệ tử lộ ra vẻ yếu đuối mẹt mỏi.
Hạo Phong, Huyền Lam Đạo Nhân trong lòng kinh hãi, tràng diện này là chuyện gì?
Bọn họ không phải chỉ là truyền linh lực thôi sao? Làm sao lại ra nông nỗi này?
Ý thức được cái gì, hai người đồng loạt nhìn về Hợp Linh Bát, hắc quang không còn mờ nhạt mà bây giờ nó càng phát ra rõ ràng.

Hắc quang này từ những đường vân trên thân bát phát ra, tụ tập thành từng đoàn giương nanh múa vuốt, nó tản ra một luồng khí tức quỷ dị, không giống ma khí cũng không giống linh khí mà...càng giống như tử khí!
Loại khí tức này không dễ phát giác ra, cho dù lấy tu vi Hoá Thần hậu kì của bọn họ cũng chỉ miễn cưỡng cảm nhận được một chút đặc thù trong đó.
Hai người đến lúc này làm sao còn không nghĩ ra tất cả đều bị gài bẫy, mắt đầy sát ý hàm hàm nhìn về Hạo lão tổ.
Người sau thấy vậy cũng không chút nào e ngại, chỉ khẽ mỉm cười, khoan thai giảng đạo:
" Đồ tôn hậu bối a, lão tổ đây cũng là vì bất đắc dĩ a, tám trăm năm trước, Vân Vụ sơn bí cảnh mở ra, trong đó sương mù tràn ngập nguy hiểm đầy rẫy nhưng ta trong lúc vô tình ngộ nhập một vùng thượng cổ chiến trường, đạt đến Thượng cổ linh khí này.
Nó tên cũng không phải Hợp Linh Bát mà là: Hợp Âm Tử Cực Bồn!"
— QUẢNG CÁO —
Nói đến đây, thanh âm của lão cất cao, chứa đầy cuồng nhiệt.
Tuy trong cơ thể không thể điều động linh lực nhưng lão vẫn tự nhiên bấm niệm pháp quyết, thật không ngờ Hợp Linh Bát, không, phải nói là Hợp Âm Tử Cực Bồn lại lay động.
Nó đột nhiên biến lớn, cũng không còn là bộ dáng hình viên bát mà y như một hắc động.
Từ trong ra ngoài hắc động đó đều tràn ngập khí tức quỷ dị, chứa đầy sự chết chóc và tử vong tưởng chừng như chạm vào ắt chết, cấp tốc bị đồng hoá.
Mà Hợp Âm Tử Cực Bồn sau khi hiện ra nguyên hình lực hút đột nhiên nhất chuyển, tiếng kêu rên, tiếng người ngã không ngừng vang lên.
Tràng diện này lại có chút buồn cười, một bên nguyên một đám đông mấy vạn người trong mắt tràn ngập kinh hãi cùng tuyệt vọng, một bên là một lão đầu hôi bại lại cười như điên vô cùng vui sướng.
Hạo lão tổ mặc kệ thảm cảnh của hai đại tông môn, tiếp tục nói:
" Từ khi ta đạt được linh khí này vẫn luôn nghiên cứu, cuối cùng gần trăm năm trước cũng tìm ra cách sử dụng, nguyên bản muốn nhân dịp chính ma đại chiến lần đó hiến tế một phen nhưng không ngờ Thiên Ma đó lại làm ra cái ổ cứng như rùa, ta cũng ngại hiệp ước của Thánh Địa không tiện xuất thủ, trong những năm này cũng không tìm thấy cơ hội thích hợp, nhưng không ngờ lần này gặp lại Thiên Ma lại bày ra kinh khủng thiên tư như vậy, vốn tưởng chết chắc nhưng không ngờ hắn lại bày ra kết giới linh lực, tuy không rõ hắn có ý đồ gì nhưng đây cũng là cơ hội của ta a.
Chỉ cần các ngươi giúp lão tổ một chút sức lực, lại thêm Hợp Âm Tử Cực Bồn ta chắc chắn có thể tân sinh thêm lần nữa, đến lúc đó cho dù là Thiên Ma ta cũng dư sức đối kháng, thậm chí diệt sát!"
Nói đến Thiên Ma, tuy hắn lời lẽ hùng hồn nhưng trong lòng lại vô cùng kiêng kị, sức mạnh đó cũng không phải chuyện đùa a!
Nhưng không sao, chỉ một chút nữa thôi, cho dù đối phương có mạnh đến mấy cũng không thể ngăn cản hắn.
Huyễn tưởng không ngừng, bất tri bất giác Hạo lão tổ trong lòng đã vẽ ra một cuộc sống đầy tươi đẹp!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.