Đang lúc Tiểu Thanh Trúc say sưa nhấm nháp miếng thịt nướng đầu tiên, một thanh âm không hài hoà vang lên:
" Tiểu nha đầu mau dừng lại!"
Tiếng nói vừa dứt, một bóng người đã dùng tốc độ nhanh như chớp lao vào bàn ăn, thế nhưng
" Phụ thân nói Trời đánh tránh miếng ăn, khi ăn phải biết giữ đúng chuẩn mực, không được phép la lối, hơn nữa đây là phụ thân làm cho ta, không phải của ngươi" Tiểu Thanh Trúc không biết làm sao phát hiện mà bưng ngày đĩa thịt sang chỗ khác, lại còn không quên nhắc nhở một câu
Lúc này mọi người mới nhìn rõ người đó là một thành niên trẻ tuổi, xem chừng chỉ mười lăm mười sáu tuổi,
Hắn áo quần hoa lệ, nghe cách nói thì có lẽ là chủ của tửu lâu này, thế nhưng cũng quá trẻ a!
Thấy mọi người nhìn mình, hắn không biết xấu hổ mà nói
" Nhìn cái gì mà nhìn, bản lâu chủ làm việc liên quan gì đến các ngươi?"
Hắn nói rồi quay sang tươi cười chính nghĩa ngôn từ nói với Lục Huy
* Vị đại thúc này, nguyên liệu là của bản lâu, đồ ăn ngươi làm ra không thuộc danh mục cho phép, có thể ảnh hưởng xấu đến bản lâu, ngươi mang vào đây đã thu hút hết hương khí của bản lâu khiến khách hàng không hài lòng, không chỉ thế ngộ nhỡ hạ độc trong hương khí phải làm sao? ngươi cũng nên bồi thường một chút a, đưa ra món ăn đó và công thức để kiểm nghiệm ta sẽ đại nhân đại lượng không truy cứu"
Mặt dày vô sỉ!
Khách khứa trong tửu lâu thầm mắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-toan-nang-phu-than/477483/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.