Hai cô con dâu Lương gia thấy thế, trong lòng vừa hâm mộ vừa ganh ghét.
Thầm nghĩ càng may mắn, vẫn may Tiêu Bạch Lê không gả đến Lương gia, nếu không thì bọn họ chẳng phải đã bị đệ muội đè ép rồi sao.
Đám người Lương thế tử cũng có chút tiếc nuối, nếu như Tiểu Lục cưới được Tiêu Bạch Lê thì thật tốt.
Nhưng thứ duyên phận này cũng không thể ép buộc, chỉ có thể nói Hề Duệ quá may mắn.
Nghĩ đi nghĩ lại, Lương thế tử không khỏi lo lắng cho con trai ở hải ngoại.
Chuyến đi này đã hơn hai năm không có tin tức gì, cũng không biết là sống hay chết, lo lắng c.h.ế.t mất.
Sau khi bày của hồi môn, hạ nhân của Hề Quốc công phủ liền khiêng chúng đến viện tử mà Hề Duệ ở.
Sau khi khai tiệc, Tiêu Nguyên Thạch không ăn cơm, nhưng đột nhiên có ý muốn gặp các cháu của mình.
Nghệ Vương dẫn theo hai đứa bé đến đây ăn cơm, đúng lúc ông ta có cơ hội gặp được.
Cho người đi nghe ngóng một hồi, ông ta nghe nói hai đứa bé ra hoa viên chơi cùng đám tiểu bối Lương gia, thế là sai hầu cận rời khỏi đám đông, bí mật đến hoa viên.
Long phượng thai là tâm can bảo bối của Nghệ Vương, đương nhiên là phải cho người bảo vệ ở mọi nơi .
Cũng bởi vậy Tiêu Nguyên Thạch vừa xuất hiện trong hoa viên, Nghệ Vương đã biết ngay.
Không sợ bị trộm chỉ sợ có kẻ trộm rình rập, lần này ngăn cản, Tiêu Nguyên Thạch cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627867/chuong-914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.