Thời Khanh Lạc vừa nghe đã hiểu ngay kế hoạch của tiểu tướng công. 
 Nàng cười nói, “Ngày trước khi nhất trí đối ngoại, người của Tiêu gia cũ rất đoàn kết, nhưng liên quan đến lợi ích của bản thân, thì lại khác.” 
 “Trước đây Tiêu Đại Lang mắc phải loại bệnh đó, vỗn dĩ không thể nào có con nối dõi, lão thái thái rất thương đại trưởng tôn, nhưng còn phải xem tam phòng có đồng ý hay không.” 
 Ngô thị của Tam phòng cũng không phải loại lương thiện, Tiêu Lão Tam còn nham hiểm hơn cả Tiêu Lão Đại. 
 Cửa hàng thì chia đều, nhưng hàng trăm mẫu đất làm sao có thể để cho đại phòng chiếm hết toàn bộ được. 
 Sau khi biết những gì lão thái thái đã làm, người của Tiêu gia cũ sẽ có thể tự gây rối vì tài sản. 
 Đối với người Tiêu gia cũ, nàng không đồng tình chút nào. 
 Đã hại người, làm sao có thể để bọn họ suốt ngày ung dung như vậy được. 
 Bây giờ mới chỉ là khúc dạo đầu, đợi cực phẩm của Tiêu gia cũ dọn dẹp sạch sẽ tên phụ thân cặn bã, thì sẽ đến lượt bản thân họ. 
 Sống ở chỗ nào, vẫn nên đánh về nguyên hình, ủ rũ mà trở về thôn. 
 Nhà cửa và đất đai trước kia đã bán rồi, sau khi trở về cả nhà đó phải chịu. 
 Thời gia bây giờ đã tan rã. 
Ngoại trừ Thời Lão Tam đã tái hôn với một góa phụ sinh được một con trai, ở lại Bắc Thành mở một cửa hàng, thường xuyên làm việc thiện tích đức, những người khác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627865/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.