🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lương Vũ Lâm làm ra bộ dạng không để ý, “Chuyện này thì không biết, hẳn là không đến mức đó đi.”

“Lúc trước không phải Yến gia còn muốn cho đích nữ gả cho Hề Duệ sao?”

“Ta nghe nói lão Lục còn đi đến trước mặt Bạch Lê, muốn cưới Bạch Lê làm trắc phi.”

Tiếp theo lại mang theo vài phần không vui nói: “Hoàng huynh, tuy rằng lão Lục là con của huynh, chẳng qua ta sẽ không đồng ý việc này, Bạch Lê nhà ta tuyệt đối sẽ không làm thiếp cho người ta.”

Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử muốn thiết kế Lục hoàng tử, tuyệt đối trốn không khỏi mắt của hoàng huynh.

Cho nên ông cố ý nói chuyện này cho hoàng thượng.

Chờ đến yến hội, cũng sẽ là Lục hoàng tử và Yến tiểu thư nghĩ muốn tính kế hai người đại khuê nữ của ông ta, lại bị Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử tính kế lại.

Như vậy dù hoàng huynh ông có tức giận, cũng sẽ cảm thấy hai người Lục hoàng tử là tự tìm.

Đối với Bạch Lê và Hề Duệ còn sẽ có bồi thường.

Hơn nữa gần đây Lục hoàng tử cùng mẫu tộc nhảy nhót tương đối cao, khẳng định hoàng huynh ông ta chán ghét bọn họ tính kế như vậy.

Quả nhiên, trong mắt hoàng đế lộ ra vài phần chán ghét, “Cả ngày chỉ biết chơi tiểu thông minh, quả thực không lên được mặt bàn.”

Không phải Hề công quốc và Tiêu gia đã kết thân rồi sao?

Ngài lại nói: “Không phải Tiêu Bạch Lê đính hôn với Hề Duệ sao? Cho nên đệ không cần lo lắng, lão Lục không có khả năng như nguyện.”

Lương Vũ Lâm cười nói: “Vậy là tốt rồi, so với lão Lục, ta càng thích Hề Duệ hơn.”

Hoàng đế dở khóc dở cười, “Đệ còn chưa làm cha đâu, đã nhọc lòng như vậy.”

Ngài hiểu suy nghĩ của Hoàng đệ, tính tình Hề Duệ thuần lương vui vẻ, đối với Tiêu Bạch Lê là thích thật lòng, tất nhiên càng thích hợp.

Lương Vũ Lâm cười nói: “Cũng không bao lâu chức cha này của đệsẽ được thành chính thức, tất nhiên đệ phải nhọc lòng lo lắng rồi.”

Hoàng đế nghĩ rồi nói: “Tiêu Hàn Tranh điều trị thân thể cho đệ, đệ cùng Khổng thị có thể sẽ có hài tử của mình.”

Thật đúng là bất ngờ,vậy mà đệ đệ của ngài lại thích trẻ con như vậy, nếu có con thân sinh thì càng tốt hơn.

Lương Vũ Lâm không sao cả cười cười, “Thân thể là đã điều trị tốt, nhưng phải xem mình có duyên phận có hài tử hay không.”

Ông lại bổ sung, “Tuy rằng ba huynh muội Hàn Tranh không phải thân sinh của đệ, nhưng đệ lại đối xử như thân sinh với bọn họ.”

“Dù về sau thật sự có hài tử của mình, đệ cũng sẽ coi trọng bọn họ không thay đổi.”

Hoàng đế không nghờ tới đệ đệ lại coi trọng ba huynh muội Tiêu Hàn Tranh như vậy, “Xem ra đệ và một nhà Tiêu Hàn Tranh rất có duyên phận.”

Đệ đệ coi trọng như vậy, về sau ngài cũng phải xem trọng thêm môtj chút.

Hai người uống trà một lát, lại đi dạo một vòng ở kinh thành, hoàng đế liền hồi cung.

Ba ngày sau, yến hội tổ chức, Tiêu Hàn Tranh mang theo Nhị Lang, Thời Khanh Lạc mang theo Tiêu Bạch Lê đi dự tiệc.

Tẩu tẩu nhà mẹ của Đại hoàng tử mời gánh hát tới hát tuồng.

Lúc ngồi nghe diễn, một nha hoàn không cẩn thận hắt nước lên váy của Tiêu Bạch Lê .

Nha hoàn sợ tới mức lập tức xin lỗi, nói muốn mang nàng ấy đi đi đổi quần áo khác.

Tiêu Bạch Lê đã từ tẩu tẩu biết hai người Lục hoàng tử tính kế mình, “Ngoài ý muốn” như vậy, khẳng định đã sớm sắp xếp tốt.

Nàng ấy nhìn về phía của tẩu tẩu, thấy tẩu tử hơi gật đầu, nàng ấy liền đứng dậy đi theo nha hoàn thay quần áo.

Một lát sau, Yến tiểu thư cũng không cẩn thận làm nước trà vẩy lên váy mình, vì thế để nha hoàn mang nàng ta cũng đi thay quần áo.

Bên kia, Hề Duệ đang uống rượu ngâm thơ, cũng bị gã sai vặt không cẩn thận hất rượu vào trong quần áo.

Hắn ta không có biện pháp, chỉ có thể đi theo gã sai vặt thay quần áo.

Lục hoàng tử rất nhanh cũng nói hơi say, muốn đi ra ngoài hít thở một chút.

Đại hoàng tử lập tức cho người hầu cận một ánh mắt, người nọ cũng lặng lẽ lui ra ngoài.

Nhị hoàng tử không tới, nhưng cũng có sắp xếp.



Hắn ta để cho người dẫn Lục hoàng tử tới chỗ Yến tiểu thư thay quần áo.

Trong phòng điểm chút huân hương, Yến tiểu thư đổi xong quần áo ngồi chờ người mang Hề Duệ đến.

Ngửi mùi hương thanh u, đột nhiên cảm thấy có chút choáng váng, đầu óc cũng có chút mê mang không rõ.

Nhìn thấy trong phòng có một chiếc giường, nàng ta theo bản năng đi qua, cởi quần áo chui vào chăn.

Lục hoàng tử bị đưa tới cửa.

Hắn ta đẩy ra phòng, đã ngửi được một mùi hương dễ ngửa.

Sau đó nhìn quanh một vòng, phát hiện trên giường có người đang ngủ.

Hắn ta cũng không kinh ngạc, bởi vì đã sắp xếp tốt.

Người của hắn ta thu mua sẽ tạt nước lên người Tiêu Bạch Lê tính toán thời gian lúc thay quần áo sẽ không nhịn được mà mệt mỏi rã rời.

Như vậy mới tiện cho hắn ta làm việc, nếu không Tiêu Bạch Lê phản kháng hoặc gọi người đến, có khả năng sẽ làm người ta phát hiện.

Hơn nữa hắn ta cũng muốn làm ra bộ dạng vô tội, làm bộ bị người khác hãm hại.

Hắn ta muốn hủy trong sạch của Tiêu Bạch Lê, lại không muốn làm chuyện phu thê.

Rốt cuộc nơi này là nhà người khác, một lát nữa người của hắn ta sẽ dẫn người đến, nếu làm chuyện phu thê bị người khác nhìn thấy, hắn ta không thích.

Chỉ chuẩn bị nằm trên cùng một chiếc giường với Tiêu Bạch Lê, hơn nữa ôm Tiêu Bạch Lê, cũng làm bộ bị người ta hạ dược hôn mê.

Như vậy trong sạch của Tiêu Bạch Lê mất, nhưng cũng sẽ không mất trinh tiết, vẫn có thể làm trắc phi của hắn ta.

Vốn dĩ hắn ta muốn cho Tiêu Bạch Lê làm chính phi, nhưng hiện tại nàng mất trong sạch, không thể không từ hôn với Hề Duệ ở cùng hắn ta, vậy tất nhiên không cần nhường vị trí chính phi.

Cái kế hoạch kia hắn ta cũng chuẩn bị tạm dừng, vẫn là dựa theo kế hoạch cũ cưới đích nữ của Lại Bộ thị lang.

Tuy rằng nàng kia lớn lên chỉ thanh tú, quá bình thường, hắn ta không thích chút nào, nhưng vì mượn sức Lại Bộ thị lang, hắn ta cũng chỉ có thể nhịn.

Lục hoàng tử càng nghĩ càng đẹp, bước nhanh đi tới giường cũng cởi áo ngoài ra, kéo chăn chui vào.

Sau đó duỗi tay ôm nữ tử chỉ mặc trung y đưa lưng về phía mình.

Vốn dĩ hắn ta muốn ômchầm vào lòng ngực, thuận tiện nhìn một cái.

Nhưng đột nhiên thấyrất buồn ngủ, mí mắt như là dính cùng nhau, vì thế cứ như vậy ngủ mất.

Sau khi bọn họ ngủ, một nha hoàn đi đến, nhanh chóng đổi huân hương trên bàn.

Bên kia, Tiêu Bạch Lê và Hề Duệ đổi quần áo xong, bình thường trở về.

Tiếp theo tẩu tẩu của Đại hoàng tử tẩu tẩu mời mọi người cùng đi dạo hoa viên, một đám phu nhân tiểu thư đều đi theo.

Mặt khác bên kia, Đại hoàng tử cũng nói có chút nhàm chán, dẫn mọi người đi ra ngoài dạo một chút

Hai bên người đi đến gần hoa viên, đột nhiên nghe được một tiếng thét chói tai, “A!”

Vì thế không hẹn mà cùng đi nhanh đến.

Liền thấy một thị nữ bưng trà vẻ mặt trắng bệch đứng ở cửa của một căn phòng.

Lúc này cửa phòng bị mở ra.

Đại hoàng tử hơi dừng lại, sau đó bước nhanh đi qua đi hỏi: “Sao lại thế này?”

Thị nữ thấy nhiều người xuất hiện như vậy, sắc mặt càng trắng, còn lộ ra bộ dạng hoảng loạn, lắp bắp nói: “Nô tỳ, nô tỳ không dám nói.”

Sau đó ánh mắt không ngừng nhìn vào trong phòng.

Đại hoàng tử lộ ra bộ dạng ngay thẳng chính trực, “Trong căn phòng này có cái gì, làm cho ngươi sợ đến mức hét lớn như vậy?”

Sau đó hắn ta đi vào.

Lúc này Lục hoàng tử cùng Yến tiểu thư nghe được tiếng hét của thị nữ thi đều bị đánh thức, hai người trước sau tỉnh lại mở to mắt ra, nhưng đầu óc vẫn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, chỉ là theo bản năng ngồi dậy nhìn ra ngoài cửa.

Lập tức nhìn thấy Đại hoàng tử mang theo một đám người đi đến.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.