Sau khi rối rắm, Trác Chính hít sâu một hơi, “Được, các ngươi lạp ra một kế hoạch bắt cóc đi.”
Trốn không được, vậy làm đi.
Nam tử trung niên rất vừa lòng với đáp án này, “Vâng!”
Thật ra dù Trác Chính không đồng ý, bọn họ cũng sẽ tiến hành.
Hiện tại đối với bọn họ mà nói, Trác Chính chỉ là một con rối mà thôi.
Sinh hoạt chủ yếu của Tiêu Hàn Dậtchỉ có hai điểm một đường, học đường và nhà.
Gần đây Tiêu Bạch Lê ít ra ngoài, nàng ấy đang viết giáo án mà Thời Khanh Lạc nói.
Sau khi học viện thợ thủ công khai giảng, có mở một khóa nấu ăn, nàng ấy sẽ làm thầy dạy.
Hôm nay, nàng ấy đang ở phòng bếp nghiên cứu một loại điểm tâm, quản gia đột nhiên vội vã chạy vào.
“Tiểu thư không tốt rồi, có người đưa tới một bức thư dính máu.”
Tiêu Bạch Lê thả chuyện trong tay xuống.
"Trong thư nói gì?"
Quản gia đã xem qua thư, "Nói tiểu thiếu gia bị bọn họ bắt, muốn cho tiểu thư cầm
mười vạn lượng đến chuộc người."
"Địa chỉ là chân núi ngoại ô núi Lạc Hà."
Sắc mặt Tiêu Bạch Lê thay đổi, dù lo lắng cho đệ đệ, nhưng lại không mất đi bình tĩnh.
Nàng ấy suy nghĩ một chút phân phó: "Ngươi đi chuẩn bị ngân phiếu, ta đi xác định xem rốt cuộc đệ đệ có bị bắt hay không."
Quản gia gật đầu: "Vâng!"
Chờ quản gia rời đi, Tiêu Bạch Lê gọi ám vệ ra.
"Các ngươi đi đến học đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627833/chuong-880.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.