Tiếp đó hắn ta không nhịn được mà nhớ lại những lần ở bên cạnh mẹ ruột.
Lòng lại đau đớn, hắn ta vẫn cho rằng mẫu thân sẽ ở cùng mình cho đến già.
Chờ sau khi khóc xong, hắn ta cũng đã tỉnh táo được một chút, mở ra nhìn chuyện mà Nghệ vương điều tra được về mẫu thân mình.
Cũng rốt cuộc đã biết được, tại sao mẹ ruột lại ám sát cha ruột.
Tiếp đó không nhịn được nhớ lại mấy ngày trước hắn ta trở về vương phủ, những lời mẹ ruột nói, còn có đồ mà mẹ ruột giao cho mình...
Lương Minh Vũ chìm vào một loại giãy giụa.
Bên này Lương Minh Vũ vẫn còn đang xoắn xuýt, bên kia Cẩm vương đã tỉnh lại.
Nghệ vương có sắp xếp người gác đêm, cho nên sau khi Cẩm vương tỉnh lập tức yêu cầu gặp Nghệ vương.
Nghệ vương bị đánh thức cũng không có bất ngờ gì, mặc quần áo tử tế đi đến phòng của Cẩm vương.
Sau khi vào phòng, nhìn Cẩm vương sắc mặt tái nhợt không có cách nào nhúc nhích được, vẻ mặt của Lương Vũ Lâm rất bình tĩnh.
Người ca ca này từ nhỏ quen thói phách lối, sau này cũng chỉ có thể sống như vậy.
Ông ngồi xuống méo giường hỏi: "Có chuyện gì?"
Lương Vũ Thuân cảm thấy mình vô cùng yếu sớt, tay chân không có chút sức lựa nào.
Có chút khó khăn mở miệng hỏi: "Ta sao vậy?"
Lương Vũ Lâm nói đúng sự thật: "Cơ thể của ngươi đã bị tàn phá, nuôi dưỡng một đoạn thời gian có lẽ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627794/chuong-841.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.