Tiêu Nguyên Thạch nhìn thấy Cát Xuân Như như vậy, đột nhiên cảm thấy không có ý nghĩa.
Ông ta đã dùng phương thức tốt nhất trả thù nàng ta, về sau nàng ta không xứng để ông ta phải ra tay.
Đã từng có bao nhiêu tình yêu, hiện tại có bao nhiêu căm hận cùng chán ghét.
Cát Xuân Như không nghĩ tới Tiêu Nguyên Thạch lại nói ra những lời nhẫn tâm như vậy, lúc này nàng ta đau lòng đến nghẹt thở.
Phần kiêu ngạo cùng chờ mong từ khi rời khỏi phủ Phó Đô Đốc cũng vào giờ khắc này hoàn toàn bị vỡ tan.
Trong lòng nàng ta thật ra vẫn luôn có một ý nghĩ tự lừa mình dối người, cho rằng trong lòng Tiêu Nguyên Thạch vẫn có nàng ta.
Chỉ cần nàng ta chủ động nhận sai cầu xin tha thứ, sau này không bao giờ phạm sai lầm tương tự nữa, ông ta sẽ tiếp tục tiếp nhận và sủng ái nàng ta như trước.
Nhưng hiện tại nàng ta biết sẽ không, nàng ta thật sự vì hai đứa bạch nhãn lang kia mà g.i.ế.c c.h.ế.t hết tình cảm của Tiêu Nguyên Thạch đối với nàng ta.
Nàng ta biết một khi ông ta nhẫn tâm, tuyệt đối so với tảng đá còn cứng hơn.
Đúng lúc này, cửa sổ xe ngựa bị đẩy ra.
Cát Xuân Di ăn mặc hoa lệ nhìn về phía Cát Xuân Như: "Tỷ tỷ, lúc ta rời đi đã nói cho tỷ biết, Cát Xuân Nghĩa là bạch nhãn lang, nếu tỷ tiếp tục cùng bọn họ sinh hoạt, sẽ không dễ chịu. "
“Ngươi lại không nghe, hiện tại hối hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627774/chuong-821.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.