Rất nhanh, Tiêu Nguyên Thạch liền nhận được thư Tiêu Hàn Tranh muốn hẹn ông ta gặp mặt.
Tiêu Nguyên Thạch cảm thấy rất ngạc nhiên khi nhận được thư, đây là lần đầu tiên Tiêu Hàn Tranh chủ động hẹn gặp mặt ông ta.
Ông ta vừa chuẩn bị cất thư đi, lưu lại sau này có lẽ hữu dụng.
Ai biết vừa nhìn thấy chữ viết trên giấy, từng chút từng chút biến mất không thấy dấu vết.
Tiêu Nguyên Thạch: "..." Quả nhiên, đứa con trai kia của ông ta so với hồ ly còn cáo già hơn.
Xem ra loại mực này thêm thứ gì đó đặc biệt, chỉ cần giấy viết thư được mở ra đọc qua, chữ viết tay sẽ biến mất, như vậy cũng sẽ không bị người ta nắm được nhược điểm.
Trong mắt ông ta lộ ra vài phần thưởng thức cùng phức tạp.
Ngồi lại ở thư phòng một lúc, chờ sau khi trời tối, Tiêu Nguyên Thạch đứng dậy rời khỏi phủ Phó Đô Đốc.
Bên cạnh ông ta không có dẫn theo người, còn cố ý đánh lạc hướng hai tên gián điệp đang đi theo ông ta...
Sau đó đi vào một quán trà nhỏ hẻo lánh trong hẻm.
Đi lên lầu rồi đi đến một trong những căn phòng riêng đã được đặt trước.
Ông ta đi vào chỉ thấy Tiêu Hàn Tranh đang ngồi pha trà, dáng người ưu nhã giống như quý công tử từ kinh thành tới.
Ông ta đi qua ngồi xuống: "Không nghĩ tới chúng ta còn có thể uống trà cùng nhau. "
Chính ông ta cũng không biết lời này là mỉa mai hay là lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627769/chuong-816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.