Chương trước
Chương sau
Là bằng hữu, nếu Tiêu Hàn Tranh khó xử, hắn ta cũng không muốn liên lụy với đối phương.

Mặc dù bây giờ Tiêu Hàn Tranh là Tri phủ, nhưng Đồ gia không chỉ là thế gia lớn nhất Bắc Thành, còn là phe quan trọng được Cẩm vương che chở.

Tiêu Hàn Tranh thấy bằng hữu gặp nạn, nhưng nhân phẩm vẫn như ũ, cũng thở phào nhẹ nhõm.

Hắn cười trấn an: "Chỉ chúc chuyện nhỏ thôi, cũng không khó xử gì."

"Ta sẽ tìm Hề Duệ và Lương Hữu Tiêu hỏi thử, ngày mai sẽ cho huynh câu trả lời."

Phương Chí Tuấn cảm kích nhìn hắn: "Cẩn Du, thật sự cảm tạ huynh!"

Kể từ khi nhà bọn họ bị Đồ gia chèn ép, ở Bắc Thành này bằng hữu chơi từ nhỏ đến lớn đều cố ý lẩn tránh không gặp hắn ta, ngay cả cửa phủ cũng không cho hắn ta vào,

Mặc dù hắn ta cũng biết đối phương sợ bị liên lụy, nhưng trong lòng không khỏi lạnh lẽo.

Hôm nay thật sự là tình huống gia đình quá tệ, nếu tiếp tục như thế nữa, tiền thuốc của cha sẽ không thể duy trì tiếp, hắn ta mới mặt dày đi tìm Tiêu Hàn Tranh..

Không nghĩ đến Tiêu Hàn Tranh vừa nghe đã lập tức đồng ý giúp đỡ.

Thật có thể nói là đưa than sưởi ấm ngày tuyết rơi.

Tiêu Hàn Tranh cười nói: "Không cần khách khí như vậy!"

hai người nói chuyện một lát, Phương Chí Tuấn lập tức cáo từ.

Tiêu Hàn Tranh tiễn hắn ta ra cửa, trở về nói chuyện này với Thời Khanh Lạc.

Thời Khanh Lạc nhíu mày: "Phong cách làm việc của Đồ gia thật bá đạo."

Tiêu Hàn Tranh gật đầu: "Đúng là rất bá đạo."

"Đồ gia có thể trở thành đệ nhất thế gia Bắc Thành, trên tay dính không ít máu."

Trước đó hắn điều tra mấy đại gia tộc, vô cùng không thích Đồ gia nhất, sau lưng làm không ít chuyện xấu xa."

"Khó trách Đồ phu nhân kia lại đáng ghét như vậy, xem ra đám người Đồ gia chủ cũng lòng dạ độc ác." Sau khi Thời Khanh Lạc tham gia yến hối xong, ấn tượng đối với Đồ gia rất kém.

Hai người vừa nói, nha hoàn đã tới nói vãn thiện đã chuẩn bị xong.

hai người cũng không nói tiếp nữa nữa, đều đi dùng cơm.

Chỉ thấy mấy người Hề Duệ lại đến ăn cơm chùa, còn có Ngũ hoàng tử mặt dày đi theo nữa.

Đối với lần này Thời Khanh Lạc đã không thấy xa lạ gì nữ, tính tính của Ngũ hoàng tử đúng là chênh lệch rất nhiều Nhị hoàng tử.

Chẳng qua nàng cũng phát hiện, Ngũ hoàng tử là người lý trí thông minh, chỉ bởi vì cùng một mẹ với Nhị hoàng tử, mới miễn cưỡng bị ép lên thuyền giặc.

Lúc mới đến Bắc Thành, đã thẳng thắng với bọn họ, hắn ta chỉ đến Bắc Thành để lẩn tránh, tuyệt đối không có chủ ý gì với tiểu cô của nàng giống như những người khác.

Người như vậy, làm cho bọn họ không ghét nổi.

Ngũ hoàng tử không có ác ý, cộng thêm da mặt dày, Thời Khanh Lạc cũng chỉ có thể theo hắn ta.

Vốn dĩ Ngũ hoàng tử thích náo nhiệt, sau khi tới Bắc Thành, cũng không quen biết mấy người, cho nên đều tới tìm mấy người Hề Duệ.

Chỉ cần đám Hề Duệ đến ăn cơm chùa, nhất định sẽ đi theo.

Lúc này đồ ăn còn chưa được bưng lên, chủ còn còn đang chờ một người mỗi ngày đều đến đây ăn cơm chùa.

Lương Hành Ngọc gặp Tiêu Hàn Tranh và Thời Khanh Lạc thì nhắc nhở: "Hôm nay ta đi Đồ gia, phát hiện Tứ công tử Đồ gia đánh chú ý lên người Bạch Lê.

Thời Khanh Lạc ngẩn ra: "Tên kia cũng muốn thành thân với Bạch Lê?"



"Đồ phu nhân kia có ác ý với ta như vậy, không giống như thái độ kết thân đi?"

Trái lại giống như muốn kết thù.

Lương Hành Ngọc nhún vai: "Chuyện này ta cũng không biết."

Hắn ta nói tiếp: "Nhưng ta dám khẳng định hắn ta có ý kết thân với tiểu cô nhà ngươi, trước đó giả bộ hỏi chuyện của tiểu cô nhà ngươi."

Ngồi cách đó không xa, Bạch Lê nghe nói như vậy, trên mặt là vẻ bất đắc dĩ không biết làm sao.

Bởi vì có Nghệ vương theo đuổi mẫu thân, công thêm bây giờ ca ca là Tri phủ trẻ tuổi nhất Đại Lương, tẩu tẩu là nhất phẩm Quận chúa, cho nên từ khi đến Bắc Thành, nàng ấy chỉ đi ra ngoài cũng sẽ bị người ta làm ra vẻ tình cờ gặp gỡ.

Sau đó biến thành một miếng thịt ngon, gần như mỗi ngày đều có người đến cửa cầu hôn.

nàng ấy cũng không biết nói gì nữa.

ban đầu còn có chút luống cuông, bây giờ đã quen, cũng không cảm thấy gì.

Dù sao ca ca và tẩu tẩu cũng sẽ không qua loa gả nàng ấy ra ngoài, chuyện này là đủ rồi..

Tiếp đó giọng nói của Lương Vũ Lâm xuất hiện: "Ta biết nguyên nhân."

Sau đó mọi người chỉ thấy Nghệ vương sắc mặt xanh mét đi vào.

Nhìn sắc mặt khó coi của Nghệ vương, mọi người đều biết tâm trạng của ông cực kiếm.

gầy đây thường xuyên bị dạy dỗ, Lương Hữu Tiêu rụt cổ một cái, giảm bớt cảm giác tồn tại.

Hề Duệ cũng cách huynh đệ tốt xa một chút, sợ bị ảnh hưởng.

Gần đây tiểu biểu thúc nhìn Lương Hữu Tiêu không vừa mắt, thường xuyên chỉnh cho huynh đệ tốt khổ không thể ta, hắn ta cũng bị ảnh hưởng mấy lần.

Thời Khanh Lạc cũng là lần đầu tiên thấy sắc mặt khó coi của Nghệ vương, còn lộ sức tự giãn ra ngoài nữa.

nàng không sợ Nghệ vương giống như hai người Lương Hữu Tiêu, vì vậy trực tiếp mở miệng hỏi: "Vương gia, ngài đây là làm sao?"

Mọi người đồng loạt nhìn về phía Nghệ vương, hiển nhiên đều rất tò mò.Lương Vũ Lâm trầm mặt nói: "ta nhận được một ít tin tức của Đồ gia, bị chọc tức."

Thời Khanh Lạc vừa nghe đã biết đại khái có lẽ có liên quan đến chuyện Ngũ hoàng tử nói lúc nãy.

Nàng hỏi: "Có phải bọn họ đánh chủ ý với Bạch Lê, còn muốn dùng thủ đoạn không quang minh chính đại gì đó?"

Nếu không sao Nghệ vương có thể tức giận như vậy.

Thời Khanh Lạc từ chỗ Tiêu Hàn Tranh biết, chẳng những Nghệ vương thừa kế một nửa số ám vệ tử sĩ của Tiên hoàng, còn nắm trong tay ám vệ toàn bộ Đại Lương.

Cho nên thật ra Nghệ vương chính là thủ lĩnh ám vệ lớn nhất Đại Lương, mạng lướng tin tức là do ông thiếp ập, cũng là đôi mắt của Hoàng đế,Cũng vì vậy, trong nhà những thế gia Bắc Thành này, nhất định có không ít nhãn tuyến nằm vùng.

Lương Vũ Lâm gật đầu: "Đúng vậy, hôm nay người của ta vô tình nghe được đối thoại của Ô thị và con trai Đồ Lập Hoan của bà ta, sau đó bẩm báo với ta."

Tiếp đó ông kể lại đại khái cuộc đối thoại của hai mẹ con Đồ gia do ám về truyền về.

Sau khi Thời Khanh Lạc nghe xong, sắc mặt cũng lạnh lẽo.

Đúng là tên Đồ Lập Hoan chính là nhân mô cẩu dạng, khí chất anh tuấn như ánh mắt trời, không nghĩ sau lưng lại là loại như vậy.

Gã đưa những chủ ý kia cho Đồ phu nhân, hoàn toàn chính là một loại bạo lực lạnh.

Người chịu đựng bạo lực lạnh như vậy, thời gian dài tinh thần sẽ xảy ra vấn đề.

Nàng cười lạnh nói: "Còn dễ dàng bắt vào tay, mẹ con bọn họ cũng quá xem trọng mình rồi."

"Bạch Lê chúng ta dạng mỹ nam nào chưa từng gặp, sẽ vừa ý loại thứ phẩm như gã?"

Không nói đến tiểu tướng công nhà nàng và Nghệ vương đều là nam tử có vẻ đẹp hơn người, ngay cả Hề Duệ và Lương Hữu Tiêu cũng bỏ xa Đồ Lập Hoan mấy con phố.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.