May mắn là, tuy quá trình có một chút rắc rối nhưng kết quả vẫn tốt.
Khổng Nguyệt Lan lại gật đầu: “Được!”
Lương Vũ Lâm đã nổ lực vì tương lai của bọn họ, cố gắng giành được sự ủng hộ của hoàng đế và thái hậu, tất nhiên bà sẽ không để ông khó xử.
Chỉ cần ông không từ bỏ, bà sẽ không rời đi.
Như con dâu đã nói, không thể phủ nhận và bỏ lỡ những người thực sự tốt với mình chỉ vì một cuộc hôn nhân thất bại.
Lương Vũ Lâm thể hiện sự chân thành của mình khiến trái tim như đã c.h.ế.t của bà có lại mùa xuân. Lần này, bà cũng muốn cho mình một cơ hội được hạnh phúc.
Cả hai nhìn nhau cười rất tình cảm.
Thời Khanh Lạc lại tiếp tục ăn cơm chó, cười nói: “Chúc mừng Nghệ vương và mẫu thân đã tu thành chính quả!”
Nghệ vương khẽ cười nói: “Còn gọi là Nghệ vương sao?”
Thời Khanh Lạc: “……” Nghệ vương không biết xấu hổ này, đúng là biết nắm bắt thời cơ mà.
Tiêu Hàn Tranh liếc mắt nhìn Nghệ Vương một cái: “Vẫn còn chưa thành thân, đừng có nghĩ nhiều.”
Chưa thành thân mà đã muốn bọn họ gọi là cha, nằm mơ hả?
Tiêu mẫu cũng dở khóc dở cười: “Ngươi đừng trêu bọn nhỏ nữa.”
Lương Vũ Lâm sờ mũi: “Vậy thành thân xong rồi gọi cũng được, ta có thể chờ.”
Haiz, vốn tưởng hôm nay sẽ được nghe bọn nhỏ gọi một tiếng “Cha”.
Ông nghiện “Làm cha” lắm rồi.
Lương Vũ Lâm sợ huynh muội Tiêu Hàn Tranh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627695/chuong-742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.