Nàng ta tiến lên, hôn lên mặt hắn ta: "Chớ ngại ngùng, là Quận chúa ta đây thích chàng."
"Ta biết chàng rất vui mừng, cho nên nàng không nằm mơ đâu."
Cơ thể Trác Chính lại cứng đờ thêm lần nữa, hắn ta lại bị nữ nhân này hôn lên mặt.
Toàn thân đều nổi cả da gà, đẩy bàn tay đang nắm cằm mình của Lương Minh Mẫn ra.
Hắn ta không nhịn được, lộ ra vẻ chán ghét hỏi: "Có phải ngươi điên rồi không?"
Nữ nhân này thật sự có bệnh, bọn họ là tỷ đệ đấy!
Hơn nữa dù cho không phải tỷ đệ, hắn ta cũng không có khả năng thích loại nữ nhân độc ác phóng đãng không biết xấu hổ này.
Lương Minh Mẫn bị đẩy tay ra có chút ngây ngẩn.
Tiếp đó nhìn thấy ánh mắt chán ghét của Trác Chính, còn hỏi nàng ta có bị điên hay không.
Lương Minh Mẫn cũng bị chọc tức: "Bổn Quận chúa vừa ý ngươi, là phúc khí của ngươi, ngươi mới bị điên."
Trác Chính cảm thấy thật buồn nôn, lập tức chỉ ra cửa: "Ta thật sự cảm ơn ngươi, phúc khí như vậy ta không có phúc để hưởng, vẫn mời Quận chúa rời đi đi."
Trước đó hắn ta cũng cảm thấy Lương Minh Mẫn có gì không đúng với mình, nhưng không nghĩ đến nàng ta lại coi trọng mình.
Lại có suy nghĩ hão huyền muốn bố thí để hắn ta đi ở rể gì đó.
Sau này toàn bộ phủ Cẩm vương đều là của hắn ta, ở rể này thì là cái gì.
Trước kia Lương Minh Mẫn cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627632/chuong-679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.