Tiêu mẫu vô cùng tin tưởng con dâu cho nên vẫn luôn làm theo, chỉ cần ra khỏi huyện thành là sẽ ăn mặc như vậy.
Không ngờ lại thật sự dùng đến.
Nhìn con d.a.o găm được đưa đến, Lương Vũ Lâm ngơ ra, hiển nhiên ông rất bất ngờ.
Trong lòng ông thấy ấm áp, không ngờ nữ nhân nhìn qua trông có vẻ không to gan lắm này, lại lựa chọn đưa d.a.o găm bảo vệ tính mạng cho mình.
Ông không nhận: “Ngươi cầm đi, như vậy cũng an toàn hơn.”
Tiêu mẫu cười nói: “Ta còn có một cái nữa, ngài cứ cầm cái này đi.”
"Con dâu của ta nói, cơ hội là dành cho người có chuẩn bị, cho nên chúng ta đều mang theo hai con d.a.o găm.”
Tiếp theo từ một khác chiếc giày lại lấy ra một con d.a.o găm..
Đây là giày đặc chế, có một chỗ riêng dùng để để d.a.o găm, cho nên cũng không cản trở việc đi đường.
Bà ấy và con dâu nữ nhi đều để hai cái ở giày, như vậy dùng hết một cái còn có thể có cái nữa.
Lương Vũ Lâm: “…” Chuẩn bị lại đầy đủ đến vậy luôn sao, nữ quyến của Tiêu Hàn Tranh thật sự không có ai là giống người thường.
Ông nhận lấy d.a.o găm: “Đa tạ!”
Tiêu mẫu cầm d.a.o găm đi tìm nước.
Bà ấy đã từng đi du ngoạn trong núi gần thôn trang cùng với con dâu, cho nên con dâu đã dạy cho bà ấy không ít thứ, ví dụ như làm thế nào để tìm được nguồn nước, thức ăn ở nơi hoang dã.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627610/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.