Lương Vũ Thuân dĩ nhiên nghe ra được là Vương phi không vui.
Gã tự rót cho mình một chén trà: “Chuyện này bổn vương tất nhiên sẽ quản, những người đã khi dễ Mẫn Nhi, bổn vương sẽ không bỏ qua cho kẻ nào hết.”
“Ngày mai bổn vương sẽ phái một đội nhân mã đi diệt phỉ, không giữ mạng tên nào.”
Cho dù Vương phi không tìm tới gã, trong lòng gã cũng đã tính toán cả rồi.
Quận chúa của phủ Cẩm vương gã, cũng không phải là người mà ai cũng có thể khi dễ.
Nguyễn Tùng Linh cũng không bất ngờ với đáp án của gã, ả lạnh giọng hỏi: “Vậy còn chuyện con bé bị Thời Khanh Lạc khi dễ, bị ngỗng lớn cắn bị thương thì sao?”
Chuyện này nữ nhi mấy ngày trước đã truyền tin về, nhưng Lương Vũ Thuân lại không có phản ứng gì.
Lương Vũ Thuân nhướn mày “Hôm nay ngươi tìm tới ta, chắc chính là tới vì chuyện này?”
Nguyễn Tùng Linh gật đầu “Đương nhiên.”
Ả hùng hồn nói thêm: “Mẫn Nhi chính là đích nữ của ngài, còn là một quận chúa, kiểu gì thì cũng không thể để người khác khi dễ được.”
Lương Vũ Thuân thưởng thức chung trà hỏi: “Vậy ngươi muốn thế nào?”
Nguyễn Tùng Linh không hề do dự, hiển nhiên đã sớm nghĩ kỹ rồi “Trói con ngỗng kia lại, cho Mẫn Nhi tự tay giết, hầm cho con bé ăn.”
Như vậy mới có thể giúp nữ nhi hả giận được.
“Những con ngỗng khác cũng g.i.ế.c hết mà hầm đi.”
Ả dừng một chút rồi lại nói: “Về phần Thời Khanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627604/chuong-651.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.