Rất nhanh Thái Tử đã đến.
Hoàng đế cười nói: “Trước ngồi đi.”
Sau đó phân phó người mở thịt hũ ra, hai người chỉ nghe một tiếng “Phụt”.
Tiếp theo một cổ mùi hương bay ra từ hũ sứ.
Hoàng đế lại để cho người đưa đến lò than đun nóng thịt hũ này.
Trực tiếp bỏ hũ sứ vào lò than.
Chỉ một lúc một cổ mùi hương nồng đậm quanh quẩn chóp mũi của hoàng đế và Thái Tử.
Sau khi hâm nóng và thử độc xong, lúc này mới múc hai chén thịt dê từ hũ sứ đưa cho hoàng đế và Thái Tử.
Lại tiếp tục hâm nóng lại thịt khác.
Hoàng đế nếm một miếng, “Thịt dê om này thật đúng là không tê.”
“Khó trách đồ hộp này mới xuất hiện, đã làm nhiều người thích như vậy.”
Thái Tử cũng nếm một miếng, không khỏi gật đầu, “Xác thật ăn ngon.”
“Thời Khanh Lạc này đúng là cái gì cũng nghĩ ra.”
“Hương vị ngon không nói, mấu chốt là vậy mà có thể để lâu không hư.”
Hoàng đế gật đầu, “Lúc trước Thời Khanh Lạc nói đồ hộp này ít nhất có thể để nửa năm không hư, trẫm còn có chút bán tín bán nghi.”
“Nhưng vận chuyển đồ hộp từ huyện Hà Dương đến kinh thành cũng phải mất hơn một tháng lại không bị hư, hiện tại trẫm đã tin.”
Thái Tử cũng cảm thấy thần kỳ, không biết Thời Khanh Lạc làm thế nào nào.
Y cứ cảm thấy sở dĩ đóng hộp không bị hư như vậy, có lẽ có liên quan đến tiếng “Phụt” khi mở nắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627576/chuong-623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.