Bây giờ lời của tiểu tức phụ đã nhắc tỉnh hắn, tuyển những người này đến làm việc, quả thật tương đương cho bọn họ một con đường sống.
Cho người ta cá không bằng dạy người ta bắt cá.
Hơn nữa những người này đều đã trải qua huấn luyện, có kỷ luật dễ dàng không bị người ta thua mua.
Bây giờ có một cơ hội như vậy đặt ở trước mặt, nhất định sẽ rất quý phòng, sẽ không làm ra chuyện lấy ân báo oán.
Chẳng qua nhân tính không chịu nổi khảo nghiệm, cho nên hắn còn phải lựa chọn tỉ mỉ trong những người này, người có nhân phẩm tốt có thể làm quản sự hoặc làm những vị trí quan trọng.
Cảm thấy không thể giữ được bí mật, thì cho một vị trí bình thường, có thể nuôi gia đình là được.
Tất nhiên nếu nhân phẩm kém, trực tiếp không cần.
Thời Khanh Lạc cảm nhận được tâm trạng d.a.o động của tiểu tướng công.
Đưa tay ôm lấy eo hắn: "Ta cũng là đột nhiên nghĩ đến thôi, ta biết chàng vẫn luôn để ý những tướng sĩ đã giải ngũ đó."
Tiêu Hàn Tranh ôm chặt lấy nàng: 'Vẫn là nương tử hiểu ta."
Tiểu tức phụ tốt như vậy, khó trách có người vẫn luôn không biết xấu hổ để mắt đến.
Hừ hừ, tất nhiên hắn phải bảo vệ chặt chẽ, không để cho những người khác làm phiền tiểu tức phụ.
Lại qua hai ngày, Trác Chính suy nghĩ các loại biện pháp, cũng không trộm được phương pháp, cộng thêm mỗi ngày buổi tối đều ngủ không ngon, ba ngày còn phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627573/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.