Những người khác vừa nghe, đây là vẫn còn.
"Đúng đúng, một mình hắn đã một trăm hũ, vậy chúng ta mua thế nào?"
"Đúng vậy, hôm nay phu nhân cũng hạn chế số lượng đi ạ."
"Đúng vậy, mỗi người chỉ có thể mua bao nhiêu, không thể mua quá nhiều."
Mỗi người đều trợn mắt nhìn Lương Hữu Tiêu, mộ bộ sao ngươi có thể quáddangs như vậy.
Lương Hữu Tiêu: "..." Hắn ta chỉ mua chút thịt hũ, sao những người này lại kích động như vậy?
Thời Khanh Lạc cười nói: "Được rồi, vậy mỗi người chỉ được mua năm hũ thôi."
"Đúng rồi, thịt hũ này chỉ cần không mở nắp gỗ để hơi đi vào, không làm vỡ hũ, để cho thịt bị biến chất, ít nhất có thể để được nửa năm không bị hư."
"Trừ mấy tình huống mà ta nói ra, còn mấy trường hợp tự mình làm hư thì chúng ta mặc kệ."
Nếu như dưới bình thường, mở hũ thịt ra, thấy thịt dê bị hư thì có thể tới xưởng miễn phí đổi."
"Cho nên mọi người không cần lo lắng mua về không ăn được."
"Tất nhiên hạ sử dụng cũng chỉ có nửa năm, nếu mua để nửa năm mới đi đổi, vậy sẽ không đổi.
Đây là tình huống buôn bán ở hiện đại, cổ đại không có.
Cho nên nhất định có thể để cho một ít người đang do dự, quyết định mua về nếm thử.
Quả nhiên, vừa nghe có thể để được nửa năm, nếu như nửa năm đó không phải mình làm hư, còn có thể đổi mới, mọi người lại kích động không thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627563/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.