Thời Khanh Lạc toàn thân nhũn ra, bụng cũng vô cùng đói.
Nàng duỗi véo eo Tiêu Hàn Tranh một phen.
Tiêu Hàn Tranh mở to mắt, cười khẽ hỏi: “Đói bụng?”
Thời Khanh Lạc tức giận nói, “Vô nghĩa, ta còn chưa ăn coem chiều nữa.”
Sau đó đã bị người nào đó ăn rất nhiều lần.
Tiêu Hàn Tranh đứng dậy thắp nến lên, “Ta đi nấu chén mì cho nàng?”
Thời Khanh Lạc nhướng mày, “Chàng còn biết nấu mì?”
Tiêu Hàn Tranh cười nói: “Đương nhiên biết, lúc đã từng nghèo túng, tự mình sống, tất nhiên phải tay làm hàm nhai rồi.”
“Chỉ hiện tại vẫn luôn không có cơ hối.”
Sau khi sống lại, ở thôn Hạ Khê có mẫu thân và muội muội xuống bếp, tới kinh thành thì có đầu bếp nữ, hắn không có cơ hội xuống phòng bếp.
“Nương tử muốn nếm thử tay nghề của vi phu sao?”
Thời Khanh Lạc mặc áo ngoài vào, “Đương nhiên muốn nếm thử.”
“Ta đi phòng bếp với chàng, nhìn chàng làm.”
Trong lòng tràn đầy không khí ấm áp ngọt ngào, thời đại này một người nam nhân nguyện ý vì thê tử xuống bếp, thật không dễ dàng.
Quả nhiên tiểu tướng công nhà nàng là tốt nhất.
Tiêu Hàn Tranh gật đầu, "Được!”
Hai người rửa mặt một phen, Tiêu Hàn Tranh nắm tay Thời Khanh Lạc đi phòng bếp.
Lúc này trời còn chưa sáng, cho nên trong viện những người khác đều chưa thức dậy.
Tiêu Hàn Tranh tìm được bột mì bắt đầu nhào bột, Thời Khanh Lạc đứng ở một bên nhìn.
Thấy hắn ngay từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627557/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.