Tuy rằng phải cho Cẩm Vương nếm ngon ngọt, ra chủ ý cho Cẩm Vương, nhưng cũng không thể để gã ở trong khoảng thời gian ngắn tích lũy được nhiều tài phú.
Nếu không chờ khi gã cầm tiền đi chiêu binh mãi mã cải tiến đổi mới vũ khí, chính là chuyện xấu cho sự an ổn của Đại Lương.
Cho nên Thời Khanh Lạc đã tính rồi, Cẩm Vương cũng sẽ không nghĩ ra.
Quả nhiên, tuy rằng Cẩm Vương cảm thấy thời gian có chút dài, nhưng nhìn vào lợi ích lâu dài vẫn rất lớn.
Hiện tại cũng chưa đến lúc tranh đoạt thiên hạ, gã còn có thể chờ.
Hơn nữa nếu tính toán một chút, nếu có thể mưu phản thành công đoạt được thiên hạ, Bắc Cương cũng sẽ trở thành đất của gã, để người mở rộng diện gieo trồng dược liệu, cũng là hữu ích với gã.
“Được, bổn vương để người dựa theo kế hoạch của ngươi đi trồng.”
Gã lại nói, “Nếu gặp phải vấn đề gì, đến lúc đó còn cần Thời nương tử hỗ trợ chỉ đạo.”
Thời Khanh Lạc cười gật đầu, “Đây là đương nhiên.”
Thời Khanh Lạc lại cẩn thận nói một chút chuyện chú ý về trông bông và dược liệu cho Từ Tử Khâm.
Từ Tử Khâm càng nghe càng khiếp sợ, nếu không phải biết Thời Khanh Lạc vừa tới Bắc Cương không lâu, hắn ta đều cho rằng nàng sinh ra ở Bắc Cương hoặc là sống nhiều năm ở Bắc Cương.
Hắn ta để người chuẩn bị giấy bút, viết lại một ít trọng điểm ra.
Khoảng nửa canh giờ, chờ Từ Tử Khâm đều gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627552/chuong-599.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.