Thời Khanh Lạc nói: “Đi thôi, ta đưa ngươi đi y quán.”
Vốn dĩ Trác Chính còn tưởng rằng Thời Khanh Lạc sẽ đến đỡ mình, ai ngờ đến là nha hoàn của nàng.
Chẳng qua cũng không dám nói cái gì, chỉ có thể ngại ngùng cười với nàng, "Được, phiền tỷ tỷ rồi.”
Vì thế Thanh Thanh đỡ thiếu niên khập khiễng, đi theo phía sau Thời Khanh Lạc.
Vừa lúc trên phố này có một y quán, Thời Khanh Lạc để Thanh Thanh đỡ đi vào.
Lang trung y quán khám cho Trác Chín, “Chủ yếu là bị thương ngoài da, ta khai chút thuốc bôi ngoài là được.”
Chờ lang trung khai xong dược, đỡ một mình cậu ta vào, thoa thuốc lên mấy chỗ bầm tím.
Sau khi xong, báo một cái giá.
Trác Chính duỗi tay sờ túi tiền, không có.
Lúc này mới làm như đột nhiên nhớ tới, túi tiền của mình đã bị cướp đi.
Vì thế cậu ta ngượng ngùng nhìn Thời Khanh Lạc, “Vị tỷ tỷ này, có thể phiền toái ngươi cho ta mượn chút tiền mua thuốc không, lúc sau ta sẽ trả lại cho ngươi.”
Thời Khanh Lạc làm ra bộ dạng người tốt, “Không thành vấn đề.”
Để Thanh Thanh thanh toán tiền thuốc cho cậu ta.
Ba người cùng nhau ra cửa.
Trác Chính cảm kích nhìn Thời Khanh Lạc, “Tỷ tỷ, ngươi tên là gì? Ta làm thế nào để trả tiền của ngươi?”
Cậu ta lại bổ sung, “Đúng rồi, ta tên Trác Chính, ở cuối con phố này.”
Thời Khanh Lạc xua xua tay, cố ý nói: “Không có bao nhiêu tiền, không cần trả.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627548/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.