Hai người trò chuyện một lát, đột nhiên Cẩm vương cười nhìn Thời Khanh Lạc hỏi: "Nghe nói Thời Khanh Lạc chính là một ‘em bé vàng’, tới chỗ nào cũng có thể nghĩ ra được chuyện kiếm tiền."
"Ngươi cảm thấy Bắc cương này, có con đường nào có thể sinh tiền?"
Thời Khanh Lạc có chút bất ngờ, không ngờ lần đầu gặp mặt Cẩm vương đã đi thẳng vào chuyện thăm dò và lôi kéo như vậy.
Nàng cười trả lời: "Ta mới đến Bắc Cương, không hiểu biết bên này lắm, cho nên sư phụ của ta vẫn còn chưa báo mộng con đường sinh tài cho ta biết."
Cẩm vương: "..."
Cái cớ này, thật sự làm cho gã không có cách nào phản bác được.
Dù sao lúc trước mặc kệ là dâng giống tốt hay là phương pháp cho Hoàng đế,Thời Khanh Lạc đều dùng danh nghĩa của lão thần tiên.
Giống như một con lươn trơn trợt, làm cho người ta khó bắt được.
Chẳng qua đây càng làm cho gã cảm thấy hứng thú, nếu như có thể tùy tiện lôi kéo và thu phục được, cũng không có ý nghĩa gì nữa.
Gã mỉm cười nói: "Vậy Thời nương tử phải tìm hiểu thật tốt về Bắc Cương sau đó đại biểu cho sư phụ của ngươi tạo phúc cho bá tánh nhé."
Nếu là những người khác nghe được lời này của Cẩm vương, nhất định là sẽ vô cùng sợ hãi mà từ chối.
Nhưng Thời Khanh Lạc lại ra bài không theo lẽ thường, cười nói: "Trước khi sư phụ ta rời đi đúng là muốn tạo phúc cho bá tánh. Nếu Vương gia đã nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627537/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.