Bây giờ mỗi ngày ông ta đều phải làm chu toàn giữa quyền quý Bắc Thành và Cẩm Vương, đã vô cùng mệt mỏi rồi, Cát Xuân Như còn gây chuyện cho ông ta nữa.
Nếu cứ thích ồn ào như vậy, vậy ở nhà lao bình tĩnh chút đi.
Có một thê tử ngồi nhà lao tất nhiên rất mất thể diện, nhưng bây giờ cũng đã bị nhốt rồi, Tiêu Nguyên Thạch cũng không muốn quan tâm đến nữa.
"Nếu mười ngày sau, Tiêu Hàn Tranh còn không thả thu phân ra, ngươi đi ngay đến huyện Hà Dương nghĩ cách nói chuyện với nó, xem thử nó muốn điều kiện gì mới có thể thả phu nhân ra."
Tất nhiên, cũng không thể hoàn toàn mặc kệ, vẫn phải đón người về.
Nhưng không thể quá cứng rắn với con trai lớn được, chỉ có thể nói điều kiện.
Thân tín cung kính nói: "Vâng!"
Tiêu Nguyên Thạch ý vị thâm trường bổ sung một một: “Chuyện lần này, ta sẽ không phạt ngươi, nhưng có thể lập công chuộc tội hay không, phải xem ngươi có thể mang phu nhân về hay không."
Cũng bởi vì chuyện này không thể hoàn toàn trách thân tín được, cho nên ông ta mới không xử phạt.
Thân tín thở phào nhẹ nhõm: "Vâng!"
Trong lòng gã thật sự vô cùng có ý kiến đối với Cát Xuân Như, vị phu nhân này quả thật rất biết cách gây chuyện, phiền phức.
Lại qua mấy ngày, Tiêu Hàn Tranh nhận được tin tức của Bắc thành.
Buổi tối hôm đó nói chuyện với Thời Khanh Lạc.
"Tạm thời phụ thân cặn bã không có quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627514/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.