Đám người Cát Xuân Như bị cưỡng ép dẫn đi đại lao.
Tiêu lão thái thái cũng vội vàng đi nâng lão gia tử đang nằm bò trên mặt đất lên.
Nhìn sắc mặt có chút tái nhợt của lão gia tử, nhưng vẫn còn tốt.
Bà ta lại vội vàng đi xem Tiêu đại lang.
Lúc này Tiêu đại lang đã đau đến ngất đi rồi, Tiêu lão thái thái và Vương thị đau lòng khóc lóc một trận.
“Đại Lang à, Đại lang đáng thương của ta!”
Thời Khanh Lạc: “……” Người Tiêu gia thật không đáng tin cậy, người còn chưa có c.h.ế.t đâu, đã bắt đầu kêu khóc rồi.
Nàng nhắc nhở, “Nhanh chóng để người đi mời lang trung tới chữa thương cho bọn họ đi.”
Chuyện này làm cho m.ô.n.g Tiêu đại lang nở hoa rồi, nam đinh khác ngoại trừ lão gia tử ra, m.ô.n.g đều đổ máu, một đám đau đến liên tục hừ hừ.
Lão thái thái nghe được lời này, mới phản ứng lại, để cho Ngô thị lập tức đi mời lang trung.
Đám người Tiêu đại lang bị nha dịch nâng vào buồng trong, tiện cho lang trung xem bệnh bôi thuốc.
Sau khi lang trung tới, bôi thuốc xong cho nhóm nam đinh Tiêu gia, lại để người đi bốc thuốc.
Chờ lang trung xong việc, Tiêu lão thái thái vội vàng đi lên trước, đỏ mắt hỏi: “Lang trung, cháu trai cả của ta thế nào?”
Lang trung nói: “Bị thương không nhẹ, chẳng qua còn may không có động đến gân cốt, tĩnh dưỡng một đoạn thời gian là có thể bình phục.”
Lại cảm thán một câu, “Nếu lại bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627510/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.