Nàng ta vì Cát Xuân Nghĩa lại có thể nhỏ giọng cầu xin ông ta như vậy, lúc đầu là nữ nhân kiêu ngạo lại dịu dàng hiểu lòng người, nhưng ngày càng trở nên vô cùng xấu xí.
Ông ta có chút nhức đầu nói: “Ta sẽ để cho người đi khu mỏ tìm người giúp đỡ, chờ thêm một chút."
Ông ta cũng không ngờ đến Cát Xuân Nghĩa lại ở chung một chỗ với Ngưu thị, thật là ẩu tả, thật sự làm cho ông ta vô cùng khinh thường.
Chẳng qua chỉ bị phạt đi đào mỏ, Cát Xuân Nghĩa đã sa đoạt đến mức ở bên Ngưu thị, thật là bùn nhão không thể trát tường,
"Ta không chờ được."
Cát Xuân Như khóc nói: “Ta thật sự không có cách nào chấp nhận được chuyện nó cưới Ngưu thị, nhất định là đệ ấy là bị Ngưu thi mê hoặc lừa gạt, ta muốn đích thân đi đến khu mỏ."
Nàng ta nhỏ giọng nức nở: "Tướng quân, cho tới bây giờ ta chưa từng cầu xin chàng, lần này chàng giúp cho đệ đệ của ta đi."
Trong lòng Tiêu Nguyên Thạch có chút bất lực, nhưng vẫn gật đầu nói: "Ngày mai ta sẽ để cho người đưa ngươi đến khu mỏ, mang đệ đệ của ngươi về.”
Cát Xuân Nghĩa đã bị chịu phạt, hẳn hoàng đế sẽ không nhìn chằm chằm một nhân vật nhỏ như vậy.
Cho nên bây giờ đón người đi cũng không có chuyện gì.
Chủ yếu là nếu ông ta không đồng ý, Cát Xuân Như sẽ làm ồn ào.
Ông ta thật sự sợ nàng ta làm ồn ào, sau đó làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627502/chuong-549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.