Bị Thời Khanh Lạc nói như vậy, mấy người Hề Duệ cũng vô cùng tức giận.
Bọn người Hồ Mẫn Tài cũng không dám nói lại.
Trong lòng chẳng những nghẹn khuất, cũng rất ủy khuất.
Không khỏi sinh ra oán khí với trưởng bối trong nhà.
Ngươi tính kế mấy người Tiêu Hàn Trong thì cứ tính kế đi, tại sao lại liên lụy đến bọn họ.
Nửa tháng lên đường này, bọn họ thật sự chịu đủ rồi.
Tưởng tượng tiếp theo còn nửa tháng lộ trình nữa, bọn họ thật sự sống không còn gì luyến tiếc.
Chẳng qua đám người này không gây chuyện nữa, rốt cuộc sợ đám người Thời Khanh Lạc và Hề Duệ gây chuyện với mình, phát tiết oán khí của các trưởng bối lên người bọn họ.
Đoạn đường tiếp theo, đám người Hồ Mẫn Tài trơ mắt nhìn đám người Thời Khanh Lạc ăn uống.
Cái gì mà mì lạnh, trà sữa lạnh, đu đủ lạnh,... mỗi ngày đều đổi các món ăn.
Đám người Vệ thống lĩnh được thơm lây, còn bọn họ chỉ có thể nhìn mà thèm.
Còn thường xuyên nhìn thấy đám người Thời Khanh Lạc nhàm chán cùng nhau đánh bài, chơi mạt chược, mà bọn họ chỉ có thể đứng nhìn……
Chuyện này làm cho nửa lộ trình tiếp theo của bọn họ càng thống khổ hơn, chẳng những phải chịu sự không thỏa mái khi bị xóc nảy và nhàm chán, còn phải mỗi ngày nhìn thèm mà lại không thể ăn.
Đặc biệt ngày càng đến nơi cằn cỗi hoang vắng, bọn họ càng muốn khóc.
Oán khí đối với trưởng bối đưa bọn họ đến đây ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627493/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.