Thời Khanh Lạc nhướng mày, “Đương nhiên là ngươi, nơi này còn có ai có thể ẻo lả hơn ngươi sao?”
Hề Duệ cười nói: “Vậy khẳng định không ai ẻo lả hơn gã rồi.”
Tịch Dung ghét bỏ nhìn Hồ Mẫn Tài, “Đúng vậy, còn không bằng tiểu bạch kiểm nữa.”
Hồ Mẫn Tài sầm mặt, nói với hai thân vệ cao lớn phía sau, “Đi bắt con ngỗng kia quăng ra ngoài.”
Gã cũng không dám để cho người đánh Thời Khanh Lạc, rốt cuộc đối phương là nữ tử, thật ra gã cảm thấy không sao cả, nhưng sợ bị người ta bàn tán.
Cho nên liền lấy con ngỗng này trút giận, nghe nói thôn phụ này xem con ngỗng này như bảo bối.
Gã mới vừa phân phó xong, mấy người Hề Duệ vội vàng lùi về phía sau mấy bước, một bộ dáng vui sướng khi người gặp họa nhìn về phía Hồ Mẫn Tài.
Hồ Mẫn Tài có chút mơ màng, ánh mắt của mấy người này là sao?
Nhưng rất nhanh gã ta đã hiểu được.
Bởi vì Ngốc Ngốc tức giận, quái vật hai chân này thật quá đáng, vậy mà muốn đuổi nó ra ngoài.
Vì thế không chút do dự huy động cánh đánh tới Hồ Mẫn Tài, miệng thì hung hăng mổ lên cánh tay của gã.
“A a a, đau đau đau!”
Hồ Mẫn Tài không nhịn được kêu thảm thiết ra tiếng.
Hai gã thân vệ kia thấy thế, vội vàng chạy tới muốn bắt ngỗng.
Ai biết chẳng những bị Ngốc Ngốc linh hoạt trốn đi, còn bị nó mổ mấy cái.
“A a a!”
Tiếp theo hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627491/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.