Hề lão gia cũng chưa bao giờ đi xe đạp, cũng sợ mình bị ngã, cho nên đồng ý để cháu trai đỡ.
Ngay từ lúc lên xe đã xiêu xiêu vẹo vẹo, nếu không phải có Hề Duệ đỡ, suýt nữa đã ngã.
Một đám con cháu đứng xem cũng vô cùng lo lắng.
Dần dần cũng đuổi kịp tiết tấu, suy cho cùng cưỡi ngựa vẫn cần cân bằng, lão gia tử chinh chiến sa trường nhiều năm, giữ cân bằng thân thể vẫn rất đơn giản.
Sau đó, không cần Hề Duệ đỡ, ông ấy cũng có thể tự đạp đi.
Lão gia tử rất cao hứng, đạp xe hết vòng này đến vòng khác.
Chuyện này làm cho mấy người Hề Tín Hành đang chờ để cưỡi thử vô cùng sốt ruột.
Một lát sau, Hề Tín Hành nói: “Cha, người đã đạp nhiều như vậy cũng mệt mỏi, xuống nghỉ ngơi một chút đã.”
Lão gia tử vẫn đang rất vui vẻ: “Không cần, ta có thể đi thêm vài vòng nữa.”
Đám người Hề Tín Hành: “..” Đạp xe vui vậy sao?
Bởi vì lão gia tử, lòng hiếu kì của bọn họ cũng dần được tăng lên.
Lại một lúc sau, lão gia tử cuối cùng mới xuống xe.
Hề Tín Hành lập tức đoạt lấy, nói con trai dạy ông ta đạp xe.
Lúc này đến Hề Duệ cảm thấy mệt mỏi, còn chưa đủ sao.
Nhưng cũng không có biện pháp, ai nói đây là cha của hắn ta chứ.
Vì thế Hề Duệ lại đau khổ, bắt đầu đỡ và dạy cha hắn ta đạp xe.
Thật vất vả cha hắn ta mới học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627467/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.