Thời Khanh Lạc nhìn bộ dáng không thể chờ đợi của bọn họ, cũng dễ dàng hiểu được.
Dù sao nam nhân mà, rất ít người không yêu xe.
Xe đạp cũng là xe.
Thời điểm nàng mới bắt đầu học đi xe đạp, cũng rất thích.
“Nếu các ngươi có thể chắc chắn không tiết lộ phương pháp chế tạo chiếc xe đạp, các ngươi có thể tìm thêm thợ thủ công để chế tạo nó.”
“Như vậy, mấy ngày nữa mấy người các ngươi có thể cưỡi xe đạp đi ra ngoài.”
Sở dĩ chiếc xe này phải hơn mười ngày mới làm xong, chủ yếu cũng bởi vì là xe đầu tiên, thay đi đổi lại nhiều lần.
Xe sau có kinh nghiệm, tốc độ có thể nhanh hơn.
Lương Hữu Tiêu nói: “Lúc trước chúng ta đã nói xong, ta muốn mở một cái hãng xe, cho nên ta sẽ tìm nhiều thợ mộc đáng tin đến học.”
Chiếc xe đạp này còn hữu dụng hơn hắn ta nghĩ. Sau khi làm ra, chỉ cần người không quá nghèo đều sẽ muốn mua một cái.
Đặc biệt nếu ở nhà không có xe ngựa, xe bò thì có thể dùng cái này.
Trừ khi xe ngựa phi nước đại, nếu không tốc độ của xe đạp còn nhanh hơn cả xe ngựa chứ đừng nói đến xe bò.
Thời Khanh Lạc không có ý kiến gì, “Được rồi, ngươi đi tìm đi.”
Lương Hữu Tiêu cũng đã nói xong với nàng, lần này vẫn giống như lúc trước, mỗi tháng sẽ chia hoa hồng cho nàng.
Hề Duệ đặt tay lên vai Lương Hữu Tiêu, “Lão Lương, ta cũng nhập cổ phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627465/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.