Tiêu Hàn Tranh đi ra mời rượu, Tiêu Bạch Lê bưng đồ ăn vào.
Sau khi để Thời Khanh Lạc ăn một chút, nàng ấy rời đi.
Thời Khanh Lạc đứng dậy cởi giá y ra, rửa mặt chải đầu xong thì đổi quần áo ngủ mới.
Một chiếc váy đầm dài màu đỏ kéo dài đến bàn chân.
Vốn dĩ nhất thời hứng thú làm, không ngờ đến bây giờ lại có thể sử dụng được.
Chẳng qua nguyên liệu vải mỏng, cho nên nàng trực tiếp chạy lên giường dùng chăn che kín mình.
Nếu là thường ngày nằm trong ổ chăn như vậy, nàng đã sớm mơ màng buồn ngủ rồi.
Nhưng vừa nghĩ đến chuyện sẽ xảy ra trong tối nay, nàng lập tức ngủ không được.
Vì vậy cầm quyển thoại bản bên cạnh gối đọc, nhưng lại đọc không vào.
Nhìn một cái cũng không biết suy nghĩ đến chỗ nào.
Không biết qua bao lâu, Tiêu Hàn Tranh rửa mặt xong đi vào, chỉ thấy tiểu tức phụ đang ngẩn người.
Hắn đóng cửa cười đi tới.
Thời Khanh Lạc nghe được động tĩnh quay đầu nhìn lại, chỉ thấy tiểu tướng công mặt đồ ngủ đỏ đi đến.
Màu đỏ càng làm cho hắn thêm tuấn mỹ phi phàm hơn.
Ai nha, tại sao tiểu tướng công lại đẹp như vậy.
Trước đó nàng còn xoắn xuýt, tối nay có nên động phòng hay không.
Bây giờ thấy tiểu tướng công xinh đẹp như vậy, cũng không xoắn xuýt nữa, thật sự là thấy sắc nổi lòng than.
Nàng thấy vẻ mặt của hắn bình thường, không nhìn ra chút say rượu nào, kinh ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627460/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.