Nhìn bóng lưng dần đi xa không chút lưu tình của Tiêu Nguyên Thạch, lòng của Cát Xuân Như cũng đi theo.
Sao ông ta có thể đối với nàng ta như vây?
Ông ta đã từng nói sẽ sủng ái nàng ta cả đời mà.
Nếu sủng ái nàng ta, nàng ta trợ cấp đệ đệ với muội muội thì làm sao?
Phạm sai lầm, ông ta không thể bao dung cho nàng ta được sao?
Mắt nàng ta bị mù, nên mới nhìn trúng ông ta.
Ông ta lại như vậy, thật quá đáng.
Chắc chắn là con tiện nhân Đào Liễu châm ngòi rồi, để xem nàng ta làm thế nào lột da con tiện nhân kia.
Vì thế, nàng ta đứng dậy, muốn đi đến sân của Đào Liễu.
Nhưng lại bị người của Tiêu Nguyên Thạch ngăn lại.
Mặc kệ nàng ta quậy như thế nào, họ cũng không cho nàng ta đi ra ngoài.
Chuyện ban ngày đã sớm truyền đi khắp kinh thành, đương nhiên bọn hạ nhân ở phủ tướng quân cũng nghe được.
Có rất nhiều nha hoàn với gã sai vặt đều thầm mắng vị phu nhân Cát Xuân Như này không biết xấu hổ.
Lúc trước từ ngoại thất thượng vị cũng đã làm cho người ta khinh thường, bây giờ còn vụn trộm với người khác.
Cát Xuân Như cũng trở thành trò chê cười của cả phủ tướng quân, ngay cả hạ nhân cũng khinh bỉ.
Nàng ta cũng sống thành dáng vẻ mà mình ghét nhất.
Ngay từ đầu, mỗi ngày nàng ta đều ở hậu viện không phải quậy phá thì đòi ra ngoài, sau đó lại nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627447/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.