Cát Xuân Như nghe được xưng hô của Thời Khanh Lạc, không chỉ sắc mặt thay đổi, cả người còn tức đến phát run.
Nàng ta trầm mặt nói: “Thời Khanh Lạc, mặc kệ nói như thế nào, ta cũng là trưởng bối của ngươi, ngươi không được quá đáng.”
Thời Khanh Lạc khẽ cười nói: “Đúng vậy, cho nên không phải ta đều xưng hô với ngươi là Cát tỷ tỷ sao?”
“Thế có vấn đề gì à?”
“Chẳng lẽ ngươi không phải chất nữ của tiền cha chồng ta? Dựa theo bối phận mà gọi, ta không có gọi sai!”
Cát Xuân Như nghẹn họng, “Ngươi, ngươi……”
Trong lúc nhất thời đột nhiên nàng ta không biết phải dùng lời gì cãi lại.
Giọng nói nàng ta nhỏ đi vài phần nói: “Thời Khanh Lạc, chắc ngươi chưa rõ tình huống, nếu làm ầm ĩ ra như vậy lúc này đối với chúng ta đều không có chỗ tốt, mọi người đều mất mặt.”
Đây cũng coi như là một loại biến tướng của chịu thua.
Biết bao ánh mắt từ bốn phía tập trung nhìn tới nàng ta xem kịch, nàng ta chịu không nổi.
Thời Khanh Lạc nhún vai, “Lời này của Cát tỷ tỷ sai rồi, ta và ngươi đều không thân, có thể làm ầm ĩ được cái gì chứ.”
“Thanh danh của ngươi không tốt, mất mặt là chuyện của ngươi, nhưng ta vẫn còn thanh danh.”
Câu này lại chọc tới chỗ đau của Cát Xuân Như.
Sở dĩ thanh danh ngày nay của nàng ta kém như vậy, là do ai tạo thành?
Còn không phải chính là tiểu tiện nhân ngươi.
“Ngươi!” Nàng ta tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627438/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.