Ngày hôm sau, quản gia của phủ tướng quân tới tìm Tiêu Bạch Lê, nói lương thực đã chuẩn bị xong.
Tiêu Bạch Lê cũng biết Cát Xuân Như bị cấm túc, ép người không được, ở lại phủ tướng quân cũng không có gì vui.
Thế là dẫn theo Nhị Lang đi phát cháo ở ngoài thành.
Phát cháo liên tiếp mấy ngày, không phải loại cháo loãng kia mà là cháo đặc.
Mỗi người còn thêm một cái bánh màn thầu nóng hổi.
Bởi vì trước đó tuyết lớn, một số người dân trong thôn nghèo khổ chạy tới kinh thành tránh nạn và ăn xin.
Nhưng đều tập trung ở ngoài thành, trở thành một nhóm dân tị nạn.
Thế nhưng không có nhiều người bố thí, cho nên rất khó khăn.
Hoàng đế phái người đến bố trí, giúp dựng lều ở, mỗi ngày phát một ít bánh, cũng chỉ đảm bảo không bị c.h.ế.t đói.
Vì vậy vừa uống một bát cháo nóng hổi, xong ăn một bánh màn thầu nóng, mọi người nhìn Tiêu Bạch Lê đứng phát cháo cách đó không xa, đều cảm thấy vị tiểu thư này thật xinh đẹp lại tốt bụng.
Về phần Tiêu Nguyên Thạch là người chi tiền lại hoàn toàn bị mọi người phớt lờ.
Hôm nay, sau khi Lương Minh Thành gặp Hề Tín Hành còn nhắc tới chuyện này.
Lương Minh Thành nói: “Mỗi ngày trong đầu Tiêu Nguyên Thạch suy nghĩ cái gì nhỉ? Vừa sửa đường vừa phát cháo, nhưng người ta cũng không biết ơn ông ta.”
Bây giờ ở kinh thành ai không biết chuyện Tiêu đại tướng quân làm chuyện có lỗi với vợ cũ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627427/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.