Tiêu Nguyên Thạch nhìn thấy Cát Xuân Như cũng không hề né tránh.
Cát Xuân Như điều chỉnh tốt biểu cảm, lộ ra vẻ tươi cười ôn nhu như nước, giọng nói cũng cố ý mềm mại hẳn đi.
“Tướng quân, chàng đã trở lại.”
Tiêu Bạch Lê nghe giọng nói Cát Xuân Như, không khỏi có nổi da gà.
Nàng ấy chà xát cánh tay nói: “Tiêu tướng quân, thì ra là ông thích kiểu này, giọng nói giả bộ đầy nũng nịu này thật làm cho cả người ta nổi đầy da gà.”
Cát Xuân Như đang đi tới nghe được lời này, tươi cười cứng đờ.
Lúc này Tiêu Bạch Lê không còn bộ dạng xanh xao vàng vọt như trước, bây giờ làn da đã trở nên trắng nõn, người cũng xinh đẹp hơn rất nhiều, hoàn toàn không giống với trước kia.
Nhưng Cát Xuân Như liếc mắt một cái đã nhận ra, thật sự là do nàng ta chán ghét hài tử của Tiêu Nguyên Thạch đến mức ký ức vẫn còn mới nguyên như cũ.
Tuy nhiên, nàng ta lại làm bộ không quen biết, “Vị này chính là?”
Tiêu Bạch Lê nhìn thấy ánh mắt không vui của nàng ta, còn mang theo sự coi thường khinh bỉ giống như lúc trước.
Lúc là lúc trước, nàng ấy sẽ cảm thấy tự ti.
Hiện tại sẽ không.
Nàng ấy nhướng mày, “Ta là Tiêu Bạch Lê, lúc này ngươi biết rồi đấy.”
Cát Xuân Như ngẩn người, lắp bắp kinh hãi.
Nha đầu c.h.ế.t tiệt này chẳng những dung mạo thay đổi, tính tình cũng thay đổi rất lớn so với trước kia.
Còn dám cùng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627420/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.