Tiêu Nguyên Thạch không nghĩ tới nữ nhi sẽ đưa ra điều kiện bù đắp như vậy.
Ông ta ngẩn người: "Các ngươi muốn mấy vạn lượng làm gì?"
Cái này thật là đòi hỏi quá đáng.
Tiêu Bạch Lê hỏi ngược lại: "Có tiền rồi, còn lo không xài được sao?"
"Trước kia ông bị bắt đi đánh giặc, chưa từng chăm sóc nhà cửa."
"Nương của ta vừa làm cha vừa làm nương nuôi nấng huynh muội chúng ta lớn, còn phải hầu hạ cha nương và một đại gia đình của ông."
"Tiền để cho đại ca của ta đi học, tất cả đều là do huynh ấy tự mình chép sách kiếm được."
"Cũng có nghĩa là ông chưa từng nuôi dưỡng huynh muội chúng ta, cho tới bây giờ cũng chưa làm hết trách nhiệm của phụ thân."
"Nếu đã muốn bù đắp, cho chúng ta mấy vạn lượng bạc tiêu xài, cũng không đáng gì chứ?"
Nàng ấy lại ý vị sâu xa nói: "Dù sao thì ông đã chịu chi như vậy, chẳng những nuôi cậu em chồng cô em chồng nhiều năm như thế, chi phí ăn mặc cũng đều tốt."
"Còn có thể đưa cho cậu em chồng ba vạn lượng bạc, chuẩn bị cho cô em chồng một trăm hai mươi món của hồi môn, sau lưng còn trợ giúp không ít."
"Không tiếc bỏ tiền cho cậu em chồng và cô em chồng như vậy, đối với mấy hài tử thân sinh này của ông, càng không nên keo kiệt chứ?"
Tiêu mẫu bỗng chốc hiểu ra ý tứ trong lời nói của nữ nhi.
Bà cũng nói: "Đúng vậy, ngươi chỉ để ý tới việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627408/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.