Thời Khanh Lạc cười gật đầu: “Ở chỗ này trước tiên dân phụ chúc cho hoàng thượng mã đáo thành công mang cao su về.”
Hoàng đế cười ra tiếng: “Ha ha, nha đầu nhà ngươi thật biết nói chuyện.”
Biết nói lời dễ nghe, châm chọc người khác cũng giỏi, thật sự là miệng mồm lanh lợi.
Tiếp theo, ngài chuyển chủ đề hỏi: “Lần này, ngươi muốn thưởng cái gì?”
Thời Khanh Lạc suy nghĩ, nói: “Hoàng thượng, cao su vẫn chưa tìm về, dân phụ không dám kể công đòi thưởng. Hay là đợi cao su tìm được rồi, dân phụ sẽ nói, đợi làm ra được đế giày, giày đi mưa, ruột vỏ xe cao su, hoàng thượng lại ban thưởng thêm?”
Hoàng đế phát hiện Thời Khanh Lạc chẳng những biết ăn nói, mà còn biết tiến biết lùi.
Ngài lại nói: “Chuyện này cũng được. Vậy ngươi muốn cái gì, có thể nói trước cho trẫm biết.”
Thời Khanh Lạc phát hiện làm hoàng đế, bệnh đa nghi rất nặng.
Hỏi như vậy, tám chín phần là muốn xem thử, lần này nàng dâng phương pháp, có phải là giống như trên đường nói hay không, muốn giúp mẹ chồng đòi công bằng, hay là muốn chỗ tốt hơn.
Nàng cười, thử thăm dò: “Dân phụ không muốn lấy đồ vật khác, chỉ muốn tương lai mời Hoàng thượng đòi lại công đạo cho mẹ chồng của dân phụ.”
Chuyện này chính là phụ thân cặn bã nợ mẹ chồng của nàng.
Ý cười trong mắt của hoàng đế càng ngày càng sâu: “Được, trẫm duyệt.”
Nha đầu này vẫn thoải mái thẳng thắng như vậy, ngài thích người coi trọng tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627398/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.