Hoàng thúc nhìn Hề Duệ nở nụ cười nửa miệng: “Nghe nói ngươi vẫn luôn đối đầu với Tiêu Nguyên Thạch, không lâu trước đây còn đánh gãy tay em vợ người ta.”
Ở kinh thành, rất nhiều thiếu gia ăn chơi trác táng, nhưng trong đó rất ít kẻ ngu thật sự.
Họ đều có cách sinh tồn của riêng mình, ai được xúc phạm và ai không thể bị xúc phạm, loại việc nào có thể làm được và việc gì không thể làm được, đều rất rõ ràng.
Đương kim Thánh Thượng là bậc minh quân, nếu hoàng thúc của mình suốt ngày hành động bừa bãi, cướp đoạt dân nữ dân nam, dù có xem xét tình cảm trước kia không g.i.ế.c cũng tuyệt đối sẽ không tha cho ông ta.
Hề Duệ cũng không giấu giếm: “Ta cùng ông ta và em vợ nhà ông ta đều không có thù oán.”
“Cho nên ta rất mong chờ ngày ngài có thể đè Tiêu tướng quân.”
Mọi người đều không phải kẻ ngu ngốc, che che giấu giấu không thú vị chút nào.
Ngày hôm nay hắn ta đến đây là có mục đích này.
Thật ra hoàng thúc có chút động tâm, ngoại hình của Tiêu Nguyên Thạch vô cùng vừa ý ông ta.
“Tiêu Nguyên Thạch nhất định sẽ không đồng ý.” Ông ta lắc đầu.
Tính cách của tên đó thoạt nhìn tương đối mạnh mẽ, lòng tự tôn rất mạnh.
Hề Duệ cười nói: “Lương Hữu Tiêu có được một lọ dược từ nơi khác, chỉ cần dính vào lập tức chủ động quấn lấy người khác.”
“Đến lúc đó Tiêu Nguyên Thạch mới là người chủ động lôi kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627205/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.