Hủy hoại Ngô gia nói không chừng nhi tử của bà ta thật sự có thể được chia tài sản Ngô gia.
Vậy không chỉ là một ngàn lượng, còn có thể lấy được hơn một ngàn lượng.
Ngẫm lại đã kích động.
Thời Khanh Lạc cười khẽ ra tiếng, "Không gọi nha đầu c.h.ế.t tiệt nữa?'
Đám người Thời lão thái thái: "................."
Thời lão thái thái cười ngượng ngùng, "Chúng ta chính là người một nhà, sao có thể gọi ngươi là nha đầu c.h.ế.t tiệt chứ."
Suy nghĩ của Thời lão Tứ và lão thái thái gần giống nhau, áp chế kích động trong lòng nói: "Được, ngày mai ta sẽ giao bình thuốc kia cho Mạc tri huyện."
Thời Khanh Lạc biết, so với uy h.i.ế.p phải bỏ mạng, vẫn là ích lợi mới có thể làm cho đám cực phẩm này động lòng.
Nàng lại nhìn Thời lão Tứ nói: "Nếu muốn nhanh chóng phân chia gia sản, thành thân ngày thứ ba lại mặt, ngươi có thể ở cùng tức phụ ở lại Ngô gia không đi."
“Nếu phát hiện có chứng cứ Ngô gia có khả năng ngồi tù hoặc là sung quân, nhanh chóng cầm giao cho Mạc tri huyện."
"Đến lúc đó ngươi là con rể Ngô gia, cũng có thể bởi vì có công thông báo, chẳng những không bị Ngô gia làm liên lụy, còn có thể được tri huyện ngợi khen."
Chỉ có dùng ích lợi lớn như vậy treo lên cho Thời Lão Tứ thấy, gã mới sẽ không ngu xuẩn mà bị Ngô gia dụ dỗ thỏa hiệp, một màn chó cắn chó phải tiếp tục diễn ra.
Thời lão Tứ nghe rất có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627186/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.