Thời lão Tam không hiểu lắm: “Tại sao không để mọi người trực tiếp nhìn thấy lão Tứ và thứ nữ kia đã gạo nấu thành cơm?”
Dựa theo kế hoạch Ngô gia, chỉ đổi người từ Tiêu Hàn Tranh thành lão Tứ.
Thời Khanh Lạc nhìn ông ta với vẻ mặt ghét bỏ: “Nếu vậy thì thanh danh của lão Tứ cũng sẽ bị hủy hoại theo đúng không? Rõ ràng có thể chỉ làm bại hoại danh tiếng của Ngô gia, tại sao phải để cả hai bên cùng chịu thiệt?”
“Tuy Thời lão Tứ chưa kết hôn, nhưng nếu quả thật gạo nấu thành cơm với nữ nhân kia ở bữa tiệc ngắm hoa thì danh tiếng sẽ không tốt, sao có thể thi tú tài được nữa?”
Ý trên mặt chữ là, còn gây chuyện thế nào?
“Hơn nữa, nhất định Ngô gia sẽ trả thù, nói là do Thời lão Tứ c=ố ý mê hoặc Ngô gia tiểu thư, muốn cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.”
“Nếu như Ngô gia không muốn dính líu đến Thời lão Tứ, còn có thể nói là không muốn kết thân, trực tiếp đuổi nữ nhân kia đi xuất gia.”
“Cứ như vậy, tất cả lời mắng chửi sẽ nhắm vào Thời lão Tứ.”
“Nhưng một khi không đụng vào thứ nữ của Ngô gia, lại để người khác chứng kiến nữ nhân kia ôm Thời lão Tứ không chịu buông, Thời lão Tứ lại như chính nhân quân tử mà từ chối, cứ như vậy, mọi người sẽ đứng về Thời lão Tứ.”
“Ngô gia bị ép cũng chỉ có thể gả nữ nhân không đứng đắn kia cho Thời lão Tứ.”
Nàng tiếp tục nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627171/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.