Hiển nhiên, hắn và tiểu tức phụ đều có suy nghĩ giống nhau.
Cái loại ăn ý và tâm linh tương thông này, sao có thể không làm hắn rơi vào lưới tình.
Thời Khanh Lạc bị tiểu tướng công hôn vào lỗ tai, cảm thấy hơi ngứa, trong lòng cũng ngứa theo.
Vành tai nàng đỏ hồng, mềm mại dựa vào hắn, "Huynh nói xem, phụ thân cặn bã kia sẽ làm sao?"
Tiêu Hàn Tranh nghĩ nghĩ, "Ném người ra khỏi kinh thành."
"Bởi vì sự việc lúc trước, tạm thời ông ta sẽ không đưa người về thôn, mà sẽ tìm cớ trên người Tiêu lão đại, Tiêu Lão Tam hoặc Tiêu đại lang đưa người tới chỗ nào đó làm một chức quan nhỏ."
"Sau đó lại thêm một mồi lửa, để đám cực phẩm đó tự mình tìm đường chết."
Lấy những ánh mắt thiển cận của đám người nhà họ Tiêu đó, cùng với việc phụ thân cặn bã ném mồi, chắc chắn sẽ mắc mưu.
Hiện tại bọn họ quá đắc ý, phỏng chừng cũng sẽ không nghe thêm lời khuyên gì, vậy thì phải làm đối phương chịu sự phản kích của phụ thân cặn bã, coi như một bài học đáng đời.
Chờ những người đó nếm trải đủ khổ sở, bọn họ lại giúp đỡ một phen, kéo trở về kinh thành.
Nhất định đám nhà cũ Tiêu gia sẽ biến thù hận thành động lực, ngoan ngoãn nghe tiểu tức phụ chỉ điểm, không còn tự mình chủ trương.
Kiếp trước hắn nhà tan cửa nát, nương, đệ đệ, muội muỗi c.h.ế.t hết, nhà cũ Tiêu gia cũng chiếm một nửa.
Còn cố ý hủy hoại tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627160/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.