Nhắc đến thợ mộc, hắn thuê hai cha con Tiêu gia trong thôn về làm gia cụ.
Hắn giúp người cha bị bệnh kê nửa tháng thuốc, cơ thể người cha đã hồi phục.
Sau đó người cha chủ động đến Tiêu gia xin được làm việc, hắn và tiểu nương tử phát hiện đối phương lại là thợ thủ công truyền thừa, hệ thống học tập toàn diện, tay nghề thì khỏi phải nói rồi.
Thế là đã thu nhận hai phụ tử họ, đồng thời bao ăn bao ở.
Bây giờ đang ở nhà cũ của bọn họ, về sau sẽ là thợ thủ công của Tiêu gia.
Hầu lão gia tử cũng không khách khí với học sinh của mình: “Được, ta rất thích chiếc sô pha này.”
Ông già rồi, ngày ngày ngồi ghế cứng, đột nhiên ngồi sô pha mềm mại rất dễ chịu cũng rất thích.
Mạc Thanh Lăng cũng có ý định mời thợ của Tiêu gia, giúp mình làm một cái sô pha.
Bạch Hủ cũng nhịn không được nghĩ đến, nhưng hắn nghĩ đến chính là có cơ hội làm ăn.
Trong lòng nghĩ, hay là Bạch gia xây một xưởng mộc chuyên làm về gia cụ.
Tiếp đến cả đoàn người họ đi xem phòng tiếp khách với thư phòng.
Cả hai phòng đều lót sàn gỗ, đều có sô pha, nhưng mà lại là một phong cách khác.
Phòng tiếp khách còn có một bàn trà được điêu khắc từ rễ cây, trên bàn để dụng cụ pha trà.
Còn làm một tủ trà để trưng bày.
Thời Khanh Lạc để Tiêu Hàn Tranh trạm khắc một cái bình gỗ để cắm hoa tu-lip, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627152/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.