Tiêu mẫu không ngờ tới con dâu lại muốn để bà làm quản lý.
Bà ngẩng đầu ngập ngừng hỏi: “Liệu nương có làm được không?”
Bà hiểu tính tình của mình mềm mại khó cứng rắn.
Bà sợ rằng nếu quản lý không tốt, công việc của con dâu sẽ bị đình trệ.
Thời Khanh Lạc dịu dàng nhìn bà: "Nương nhất định sẽ làm được."
"Nhà chúng ta chỉ có vài người. Sau này xưởng sẽ phát triển lớn hơn, đến lúc đó sẽ có người ăn cắp công thức hoặc phá vỡ quy tắc, cho nên phải tìm người có thể tin tưởng được làm quản lý, nương cứ làm thử xem sao.”
Đối với bà bà nàng còn khá kiên nhẫn.
Muốn thay đổi khí chất của người khác thì phải từ từ, không thể ăn một hơi cho mập được.
Trước tiên trao đi sự tin tưởng, sau đó lại cho thêm một chút tín nhiệm, tin chắc rằng đối phương sẽ không có cách nào từ chối.
Tiêu mẫu nghe vậy cũng cảm thấy có lý, sau khi nghĩ lại, bà tự động viên bản thân: “Được rồi, nương sẽ cố gắng.”
Thời Khanh Lạc cười nói: “Đến lúc tiểu muội cũng sẽ giúp nương quản lý một tay."
Chỉ cần dám bước bước đầu tiên ra bên ngoài là tốt rồi, sợ nhất là người chỉ biết rúc mình trong vỏ.
Nghe nữ nhi sẽ giúp đỡ, Tiêu mẫu cảm thấy nhẹ nhõm hơn: “Được rồi, chúng ta sẽ cố gắng hết sức!”
Sau bữa tối, Thời Khanh Lạc và Tiêu Hàn Tranh đến nhà tộc trưởng.
Một lúc sau, trưởng thôn đã gõ chiêng ở cổng thôn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627114/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.