🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hai người nắm tay nhau về nhà, đi theo sau là một con ngỗng lớn.

Tiêu Hàn Tranh ban ngày ngủ một giấc, ban đêm không buồn ngủ nên thắp đèn dầu bắt đầu viết thoại bản.

Thời Khanh Lạc ngồi đối diện với án thư của hắn, viết kế hoạch phát triển cho xưởng đường, xưởng sơn, v.v.

Hai người lặng lẽ làm chuyện riêng của mình, dưới ánh nến bầu không khí tràn đầy ấm áp.

Sắc trời đã tối muộn, Thời Khanh Lạc cũng đã viết xong bản kế hoạch, nàng nói với Tiêu Hàn Tranh: “Tướng công, ta buồn ngủ rồi.”

Tiêu Hàn Tranh viết xong thoại liền đặt bút xuống, ngẩng đầu lên: “Vậy thì chúng ta cùng nhau nghỉ ngơi. ”

Sau khi tắm rửa hai người cùng nhau lên giường.

Thời Khanh Lạc chạm vào gối, cảm nhận được hơi thở của người nằm bên cạnh, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Tiêu Hàn Tranh duỗi tay vén những lọn tóc trên mặt Thời Khanh Lạc rồi chạm nhẹ vào mũi nàng.

Hắn nở nụ cười, nhanh chóng nhắm mắt lại.

Đêm nay có tiểu tức phụ bên cạnh, quả nhiên hắn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Không còn tình trạng mất ngủ như trước đây nữa, hắn cũng không cần phải uống thuốc mới ngủ được.

Sáng hôm sau, Thời Khanh Lạc bị cái nóng đánh thức.

Tối hôm qua nàng ngủ muộn, lúc này trời đã rạng sáng, Tiêu Hàn Tranh không có ở bên cạnh.

Thời Khanh Lạc đứng dậy mở cửa, nàng nhìn thấy Tiêu Hàn Tranh đang luyện võ, trông thật đẹp mắt.

Tiêu Hàn Tranh thấy Thời Khanh Lạc đi ra, cũng không dừng chuyện luyện võ, hắn nói: "Ta đã chuẩn bị nước cho nàng rửa mặt rồi."

Bây giờ thời tiết nóng bức, tiểu tức phụ nhà hắn sẽ lau người bằng nước vào buổi sáng và tắm vào buổi tối.

Hắn cũng làm như vậy, nếu không mồ hôi nhễ nhại sẽ rất khó chịu.

Thời Khanh Lạc nở nụ cười tươi: “Tranh ca vất vả rồi!”

Like một cái cho việc dậy sớm nấu nước cho tức phụ nào.

Nàng pha nước ấm và nước lạnh, lấy khăn tay lau người, sau khi lau xong Thời Khanh Lạc cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Thật nhớ máy điều hòa cùng quạt thời hiện đại.

Tiếc là không có khả năng có thể chế tạo ra máy điều hòa, quạt điện thì có thể làm theo làm rập khuôn theo sách, nhưng không có điện, quay bằng tay cũng rất tốn sức.

Nếu tìm được sắt, nàng có thể làm cho quạt quay một cách tự nhiên mà không cần sử dụng điện hoặc quay tay.

Đổ nước xong, nàng lấy "Bảo điển xuyên qua" trong phòng ra xem.



Quả nhiên, nàng đã tìm thấy một cách làm băng bằng đá tiêu.

Nếu không dùng được điều hòa và quạt, nàng có thể dùng băng bình thường để hạ nhiệt cũng được.

Những nhà quyền quý cũng dùng băng, nhưng do phải xây hầm băng và góp nhặt băng từ mùa đông, nên giá rất cao.

Từ ký ức của nguyên chủ, Thời Khanh Lạc biết ngọn núi gần đạo quán có một cái mỏ đá tiêu.

Đây cũng là lý do tại sao lão đạo trưởng xây dựng Đạo quán ở một ngọn núi nhỏ tại vùng nông thôn của Nam Khê huyện.

Lão đạo trưởng muốn sử dụng đá tiêu, diêm sinh,... để luyện đan.

nhưng có lẽ chính ông ta không ngờ rằng lại tự làm nổ c.h.ế.t mình.

Ăn sáng xong, hai người cùng nhau đến nhà tộc trưởng.

Tiêu Hàn Tranh mang theo đặc sản từ phủ thành, còn có tiền mà lúc trước trong nhà nợ nữa.

Còn nói với tộc trưởng muốn mua hai miếng đất.

Tộc trưởng biết hai người họ có tiền do Ngô gia cho, lại nghe Tiêu Thời Tranh kiếm được nhiều tiền do viết thoại bản, ông ấy rất vui mình

Nhưng cũng dặn dò Tiêu Hàn Tranh chăm chú vào việc học, đừng vì viết thoại bản mà chậm trễ thi cử, tiếp đến là cổ vũ hắn phải tiếp tục cố gắng.

Tiêu tộc trưởng cũng hứa ngày mai sẽ cùng Tiêu Hàn Tranh đến huyện thành làm xong thu tục mua bán hai mảnh đất này.

Sau khi ra khỏi nhà tộc trưởng, cả hai đến các gia đình trả lại số tiền mà Tiêu mẫu đã vay trước đó.

Trước khi rời đi Tiêu Hàn Tranh có nói hắn đến là vì trả tiền.

Rốt cuộc đây là cũng là do mẫu thân vay nợ, mấy ngày nay dùng đậu hũ để trả, còn lại Tiêu Hàn Tranh vẫn muốn tự mình trả lại.

Không phải là hắn khách khí với tiểu tức phụ, chỉ là hắn cảm thấy mình nên trả khoản tiền này

Thời Khanh Lạc không quan tâm đến chuyện này, dù sao có mượn có trả là chuyện đương nhiên, tiểu tướng công muốn trả, nàng cũng không miễn cưỡng.

Sau khi trả lại tiền, Thời Khanh Lạc kéo tay Tiêu Hàn Tranh: "Tranh ca, chúng ta đi đến Đạo quán đi, ta muốn lấy một ít đá tiêu về nhà."

Tiêu Hàn Tranh tò mò hỏi: "Lấy đá tiêu làm gì?"

“Thời tiết quá nóng, ta muốn lấy một ít để làm băng , sau đó đặt chậu hạ nhiệt trong phòng chúng ta và nương.”

Tiêu Hàn Tranh sững sờ: “Đá tiêu có thể làm thành băng?”

Thời Khanh Lạc gật đầu: “Đương nhiên có thể.”

“Được, vậy ta đi cùng nàng.” Hiện tại mỗi ngày Tiêu Hàn Tranh đều luyện võ, thân thể đã gần như hồi phục, thể lực cũng tiến bộ.

Mang theo một ít đá tiêu về nhà không có vấn đề gì.

Thế là hai người về nhà trước, lấy hai cái giỏ rồi cùng nhau lên núi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.