🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thời lão thái và Ngưu thị thấy vậy đều nhíu mày một cái.

Nói gây xích mích với Thời Khanh Lạc: "Bà bà này của ngươi cũng quá vô lễ đi? Sui gia đến cũng không chiêu đãi."

Trước tiên Thời Khanh Lạc cho Tiêu Hàn Tranh một ánh mắt, tỏ ý hắn không cần để ý đám cực phẩm Thời gia này, sau đó mới nhìn mấy người này.

Nàng nhướng mày nói: "Không nghe được là ta để cho bà bà của mình đi hậu viện sao? Các ngươi cũng xứng để bà bà của ta chiêu đãi? Suy nghĩ quá nhiều rồi."

Đám người Thời lão thái: "..." Nghiệp chướng này đang nói tiếng người sao?

Trong lòng Ngưu thị mắng đứa nữ nhi xui xẻo này một trận.

Da mặt của bà ta tương đối dày, tươi cười nhìn về phía Tiêu Hàn Tranh: "Nữ tế khỏi bệnh rồi à? Thật là tuấn tú lịch sự nha."

Đây chính là tú tài trẻ tuổi nhất trong mấy thôn gần đây, bộ dạng còn tốt hơn mấy công tử trong huyện thành nữa.

Nếu biết xung hỷ có thể làm cho Tiêu Hàn Tranh tỉnh lại, bà ta sẽ để cho Nhị Nha hoặc Tam Nha đến rồi, sao lại có thể để cho cái đứa nghiệp chướng Đại Nha này được tiện nghi chứ.

Nha đầu c.h.ế.t tiệt này thật là kiếm lời rồi.

Tiêu Hàn Tranh lạnh nhạt cười không lên tiếng, nhìn ra thái độ rất lãnh đạm.

Nếu như tiểu tức phụ nể mặt Thời gia, hắn cũng sẽ khách khí một chút. Nhưng tiểu tức phụ lại ghét đám cực phẩm Thời gia, còn ra hiệu cho mình, vậy hắn sẽ nghe lời nàng.

Thời Khanh Lạc chỉ vào ghế cách đó không xa: "Ngồi đi."

Thời lão thái dẫn mấy người kia ngồi xuống, bọn họ cũng không muốn đứng.

Vừa mới chuẩn bị nói chuyện, chỉ thấy Thời Khanh Lạc lại đứng lên.

Thời Khanh Lạc đi tới một góc xó xỉnh trong sân, cầm một dây mây mà Tiêu mẫu dùng để đan giỏ, vỗ nhẹ mấy cái trong tay.

Lúc này mới đi trở về trong nhà với đám cực phẩm Thời gia.

Ngưu thị nuốt nước miếng một cái, nhìn dây mây kia, da đầu tê dại một chút: "Ngươi, ngươi muốn làm gì?"

Mấy người khác cũng sợ hết hồn.

Không có cách nào cả, mấy ngày Thời Khanh Lạc ở Thời gia, dây mây thật sự đã để lại một bóng ma đáng sợ cho bọn họ.

Thời Khanh Lạc thấy sự sợ hãi trong mắt những người này, cong môi nói: "Sợ cái gì chứ, chẳng lẽ ta còn ăn thịt các người?"

Mấy người Thời gia: "..." Trái lại ngươi sẽ không ăn, nhưng ngươi sẽ nổi điên đánh người!

Tiêu Hàn Tranh thấy khi Thời Khanh Lạc cầm dây mây lên, mấy người Thời gia rất sợ hãi.



Cuối cùng đã biết, tại sao mấy ngày nàng gả đến, đám cực phẩm Thời gia còn chưa đến gây chuyện.

Thì ra là bị nàng thu thập ép học ngoan.

Trong mắt không nhịn được hiện lên ý cười, tiểu tức phụ thật giỏi!

Thời Khanh Lạc kéo ghế ngồi xuống trước mặt Thời gia, lười biếng mở miệng nói: "Người ta nói vô sự không lên điện tam bảo, nói thẳng mục đích hôm nay đến của các ngươi đi."

Mấy người Thời lão thái nghẹn họng, ý tưởng muốn đánh bài tình cảm trước đã tan tành.

Con nha đầu c.h.ế.t tiệt này thật có độc.

Thời lão Thái ra hiệu bằng ánh mắt cho Ngưu thị.

Ngưu thị chỉ có thể nhắm mắt nói: "Đại Nha, chúng ta nghe nói gần đây ngươi mở một xưởng đậu phụ đúng không?

"Chúng ta đã ăn qua đậu phụ kia rồi, mùi vị đúng là không tệ." Sáng nay có người đến thôn Thượng Khê bán, nhà bọn họ mua một miếng.

Tiếp đó bọn họ mới biết, thì ra là do nha đầu c.h.ế.t tiệt này làm ra.

Nha đầu c.h.ế.t tiệt này thật quá đáng, lúc ở nhà mẹ không dạy bọn họ làm đậu phụ, sau khi thành thân lại đi dạy cho người Tiêu gia.

Nếu không phải bây giờ bà ta có chút sợ nha đầu c.h.ế.t tiệt này, thì khi vào cửa bà ta đã đánh mấy cái bạt tai rồi.

Thời Khanh Lạc ngáp một cái: "Nếu đến là vì phương pháp làm đậu phụ, vậy các người có thể đi được rồi."

Sắc mặt Ngưu thị âm trầm: "Đại Nha, ngươi cũng đừng quên ngươi họ gì, nhà mẹ đẻ tốt lên, mới có lợi cho ngươi."

Thời Khanh Lạc liếc nhìn bà ta một cái: "Lúc trước khi ta còn ở Thời gia đã nói, sau này các người đến cầu xin ta, nhưng các người đã nói như thế nào?"

"Tuyệt đối sẽ không, bây giờ các ngươi lại đến tìm làm gì? Vả mặt cũng nhanh thật đó?"

"Lại nói nữ nhi gả ra ngoài như bát nước đổ đi, ta có sống tốt được hay không, sau này không có quan hệ gì với nhà mẹ đẻ."

Hàng hừ lạnh: "Một chút tâm tư này của các ngươi cũng quá kém, đừng lấy ra làm ta buồn cười, xấu hổ mất mặt lắm."

Ngưu thị tức giận nói: "Ngươi!"

Tiếp đó trợn mắt nhìn Thời lão tam, đều là do tên này lúc trước khoe khoang khoác lác, nói không chủ động tìm nha đầu c.h.ế.t tiệt này.

Thời lão tam sờ mũi một cái, trên mặt tràn đầy bất đắc dĩ, lúc đầu ông ta cũng không biết nha đầu c.h.ế.t tiệt này học được cách làm đậu phụ với lão thần tiên!

Nếu không sao có thể nói như vậy được.

Sẽ không đánh nha đầu này còn có thể cúng bái nha đầu này, để ở nhà dạy cách làm đậu phụ, không cho nó thành thân.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.